Bắt đầu từ ngày hôm sau, tôi quyết định sống thật tốt mỗingày, ăn cơm thật no, làm việc thật nghiêm túc, tôi nghĩ : Không có anhta trong cuộc sống, tôi vẫn có thể vui vẻ. Nhảy sang bàn điện thoại bêncạnh, nhấn số cộp cộp hô gọi bạn bè, cả đám đi dạo phố, tôi bề bộn nhiều việc mệt chết đi, bạn bè rất nhiều, huyên náo rầm trời, tôi không rảnhđể buồn rầu.
Buổi tối, trong quán nhậu.
"Chia tay vui vẻ!".
"Quan trọng là cuộc sống mới!".
"Cụng ly!".
"Cụng ly!".
Nhấc ly rượu lên, cười to thoải mái, trong quán không khí nóng hừng hực, mấy bà cô huyên náo ồn ào không thèm giữ hình tượng.
Tự nhiên rượu vào lời sẽ ra, một bên nghe các bà nói nào là "Trời đất này nơi nào không có cỏ", rồi là "Cóc ba chân thì khó tìm, chứ hai cáiđùi đàn ông kín khắp phố" linh tinh đủ thứ, một bên tôi gật gù cái đầu,thỉnh thoảng lại mắng hai tiếng tỏ vẻ cùng chung mối thù. Nhưng tronglòng, lại âm thầm gợn sóng, suy bụng ta ra bụng người, lần trước taokhuyên tụi mày sao thì lần này tụi mày khuyên tao như vậy, y chang nhau!
Xã hội bây giờ hỗn loạn, bằng mặt mà không bằng lòng, kẻ thân sơ gìân cần hỏi han khách khí nháy mắt đã thấy đầy một sọt, nhưng nào có aithực quan tâm không? Không có, nửa điểm cũng không có, có người thấttình hả? Kìa chẳng qua chỉ là cạnh tranh hư vinh với nhau, đối thủ mấtđi một cái, ha ha, thật là chuyện quá tốt còn gì!
"Ân Sinh, tụi mày chỉ vì anh ta đi đến nơi khác mà chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-cui-gao-khong-vuong-khoi-bep/38277/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.