Edit: Vân Yên
Tầm mắt Hứa Tình Văn chưa bao giờ rời khỏi Chu Trác Hành. Nhìn thấy Chu Trác Hành trò chuyện cùng Cố Trường An, hận ý của cô ta với Cố Trường An lại tăng thêm một phần.
Hứa Tình văn không hiểu, chẳng nhẽ bản thân cô ta mờ nhạt thế sao? Mờ nhạt đến mức không sánh bằng một đứa phục vụ? Chu Trác Hành tình nguyện đến trò chuyện cùng đứa phục vụ hèn kém cũng không muốn cho cô ta một ánh mắt.
Cô ta muốn dán lại kia, nhưng sợ Chu Trác Hành không để ý mình. Cố Trường An đã thấy cô ta xấu mặt một lần, cô không thể lại tiếp tục mất thể diện lần nữa. Cô từng chứng kiến cái lạnh lùng cao ngạo của Chu Trác Hành rồi. Suy nghĩ thiệt hơn, cô ta chỉ có thể oán giận ngồi nguyên tại chỗ, trừng mắt nhìn bọn họ.
Chu Trác Hành không biết, bởi vì hành động vô tâm của anh sẽ rước cho Cố Trường An bao nhiêu phiền phức.
Cũng may, sau đó Chu Trác Hành cũng không nói chuyện tiếp với Cố Trường An,điều này khiến cho Hức Tình Văn dễ chịu không ít. Nhưng mà như vậy thì sao, vẫn không thay đổi được ý nghĩ muốn dạy dỗ Cố Trường An. Lúc này, cô đã bắt đầu lên kế hoặc lần sau tới nhà hàng thì sẽ dày vò Cố Trường An ra sao.
Cuộc chiến nhanh chóng kết thúc, nhìn cả phòng bê bết, đầu Cố Trường An muốn nổ tung, toang thật rồi. Bên trong phòng ăn trải kín thám, lần trước có một phòng ăn cũng như vậy, cần tới năm người tốn mấy tiếng mới dọn dẹp sạch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-co-em-noi-do-la-thien-duong/940957/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.