Edit: Vân Yên
Triệu Vi Vi đang đờ dẫn, nghe thấy âm thanh bị dọa cho nhảy dựng. May cô ấy vẫn ý thức được, quay đầu nhìn lại thấy là Cố Trường An, mọi ấm ức ban nãy trong phòng ăn giống như tìm được cửa thoát, nước mắt tuôn ra như mưa.
Nếu không phải còn sót lại một sợi lí trí, sợ tiếng khóc sẽ truyền vào trong phòng ăn, Triệu Vi Vi đứng ngay ngoài cửa phòng mà khóc nức nở mất
Triệu Vi Vi lau nước mắt trên mặt, sau đó lôi Cổ Trường An vào phòng để đổ. Vừa chuẩn bị mở miệng, cô ấy lại cảnh giác mà nhìn xung quanh một vòng xem có ai không, sau đó mới yên tâm kể lại: "Tui gặp bạn cấp ba của mình."
Mặc dù Triệu Vi Vi chỉ nói một câu, nhưng trong não Cố Trường An nhanh chóng dựng lên một cảnh tượng rõ nét.
Trong phòng ăn, mọi người ngồi kín chỗ, quần áo ai cũng sang trọng thướt tha. Trước kia mọi người là bạn học, ngồi cùng nhau học cùng nhau. Nhưng bây giờ, bạn học trở thành khách hàng thượng đế, mà Triệu Vi Vi chỉ là một nhân viên phục vụ bé tí. Mặc kệ bọn họ nói gì, cô ấy cũng chỉ có thể cười tươi mà hầu hạ.
Nếu có thể chọn, ai cũng muốn được làm khách hàng, chẳng ai muốn làm nhân viên phục vụ cả.
Xem bộ dáng của Triệu Vi Vi, Cố Trường An chắc chắn bạn học cô ấy nói toàn những lời khó nghe, nếu không, lấy tính cách của Triệu Vi Vi cũng không phản ứng lớn đến vậy.
Chắc hẳn người ta không nể tình từng là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-co-em-noi-do-la-thien-duong/940949/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.