Bảo bối rất giỏi
*
Bốn bề yên tĩnh, không khí tràn ngập mùi hương quen thuộc, Bạc Tô ngủ say cho đến khi tự nhiên tỉnh dậy.
Ánh sáng mờ ảo hiện ra, khoảnh khắc tiếp theo, một nụ hôn nhẹ nhàng, ấm áp rơi xuống má cô.
Bạc Tô vô thức cong môi, quay đầu nhìn về nguồn hơi ấm.
Khương Dư Sanh không manh áo che thân, một tay ôm eo cô, tựa trên cùng một chiếc gối với cô, cong mắt chăm chú ngóng nhìn cô.
Bạc Tô không khỏi cảm thấy động lòng. Cô cũng nghiêng người, vươn tay ôm lại Khương Dư Sanh, khàn giọng chào: "Chào buổi sáng."
Khương Dư Sanh ngọt ngào nói: "Chào buổi sáng."
Nàng ngủ ngon, sắc mặt tươi tắn, trượt đầu ngón tay từ sống mũi đến cằm Bạc Tô, trêu cô: "Thật ra thì..."
"Ừm?"
"Cũng không còn sớm mấy."
Là do họ đã ở lại Dung Thành một đêm, tối hôm qua cùng với Trang Truyền Vũ và Thẩm Già Hòa trở lại Bành Đảo.
Chuyến đi theo kế hoạch của Trang Truyền Vũ và Thẩm Già Hòa vừa kết thúc, Khương Dư Sanh xót Bạc Tô không được ngủ ngon trong nhiều tháng qua, hy vọng cô có thể về Bành Đảo, thực sự thư giãn trong môi trường quen thuộc, có được một giấc ngủ ngon, nên đã kết thúc việc khảo sát chi nhánh Dung Thành từ rất sớm.
Nhưng trên thực tế, họ đã phần nào đánh giá quá cao khả năng tự chủ của mình - đêm qua hai người thậm chí còn mất kiểm soát hơn so với đêm trước ở một khách sạn mà không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-mat-troi-chieu-roi/3540656/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.