Tối nay chị có thể ngủ lại đây được không? 
* 
Im lặng ôm nhau một lúc, cơ thể dần thả lỏng, trái tim đang rung động cùng cô của Khương Dư Sanh cũng bình tĩnh lại đôi chút, buông cô ra. 
Không biết có phải do tư thế không đúng mà gần như cùng lúc đó, một cơn đau nhói đột ngột truyền đến từ bàn chân phải, khiến nàng cau mày khó chịu, phát ra một tiếng "a" nhẹ. 
Bạc Tô lo lắng: "Sao vậy?" 
Vẻ mặt Khương Dư Sanh lộ ra vẻ đau đớn: "Hình như bị trật rồi." 
Bạc Tô lập tức đứng dậy, đưa tay đỡ bờ vai gầy gò của nàng, giúp nàng chậm rãi rút chân ra khỏi người cô rồi ngồi thẳng dậy. 
"Có ổn không?" Cô cau mày. 
Khương Dư Sanh đã bớt đau, mỉm cười: "Không sao đâu." 
Lông mày Bạc Tô vẫn không giãn ra. 
Ánh mắt cô dừng nơi chăn điều hòa chưa kịp kéo lên giữa hai chân nàng, cúi xuống giúp nàng kéo lên, ánh mắt rơi vào bàn chân phải đầy vết bầm tím, động tác không khỏi dừng lại. 
"Sao lại bị trật vậy? Em đã đến bác sĩ chụp X-quang chưa?" Trong giọng nói của cô có sự lo lắng không thể che giấu. 
Lòng Khương Dư Sanh ươn ướt. 
Nàng qua loa: "Vẫn chưa chụp, em bước hụt rồi trật một chút, chắc không nghiêm trọng lắm đâu. Hai ngày nay chỗ sưng cũng giảm bớt rồi." 
Nàng đưa tay kéo lấy bàn tay phải đang vô tình run rẩy với tần số rất thấp của Bạc Tô, bảo cô lại ngồi xuống mép giường, nói đùa: "Thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-mat-troi-chieu-roi/3427439/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.