Edit: Đào Sindy
Tô Đường cắn môi, cô cảm thấy mình nhất định không làm tốt như nguyên thân.
Nguyên thân ưu tú như vậy, tự tin, ưu nhã, thong dong, bị Trầm Oánh hãm hại còn có thể phát ra ánh sáng, chiếu sáng rạng rỡ, trước mặt tất cả mọi người biểu hiện ra mình đẹp độc nhất vô nhị. Nhưng nghĩ đến việc bị lộ ra dưới ánh sáng huỳnh quang, chỉ nghĩ đến đây cô đã cảm thấy hốt hoảng không thôi.
Cô khẳng định mình không được.
Như Quý Tử Khiêm đã đánh giá cô, cô là một con vịt xấu xí. Như thế nào đi nữa, cũng không thể biến thành thiên nga trắng.
Tô Đường không khỏi nghĩ, đời này sẽ có Quý Tử Khiêm không?
Vậy mình kiếp trước ở đâu?
Là sống thật khỏe như cũ, hay là không tồn tại?
Tô Đường lắc đầu, không suy nghĩ thêm về chuyện liên quan tới Quý Tử Khiêm và mình.
Hiện tại, cô đã là Tô Đường rồi.
Tô Đường khóc đến không mở mắt ra được.
Nghĩ đến Trầm Oánh phái người vẽ hoa lên mặt mình, nước mắt của cô làm sao cũng ngăn không được. Bởi vì ngay cả nguyên thân ưu tú như vậy, cuối cùng vẫn bại.
Cho đến lúc cô chết khi trước, mẹ con kia sống rất tốt, sống đến vinh dự chói mắt.
Nguyên thân lại thua vì các chuyện bê bối. Tô Đường suy đoán, những vụ bê bối kia, đều do hai mẹ con Trầm Oánh dựng nên.
Như vậy hiện tại đổi thành cô, làm sao đấu hơn được bọn họ?
Cô muốn tránh đi hai mẹ con Trầm Oánh.
Nhưng cô có thể tránh mãi được sao?
Cô ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-long-hoa-tam-gui/182611/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.