Editor: Đào Sindy
Khương Trì gửi đi xong miệng hơi cười trả lại cho Tô Đường, anh sờ cằm, ngược lại có chút ngoài ý muốn vì Địch Lộ rất biết nói chuyện. Chí ít lời cô ấy nói, làm Khương Trì ghi trong lòng, khiến tâm trạng hiện tại rất tốt.
Tô Đường đã rất buồn ngủ, cô vừa định nói một tiếng ngủ ngon với Khương Trì, Khương Trì liếm liếm môi, đột nhiên nói: "Bánh Bao, anh có thể nói với em một câu không?"
Tô Đường mắt ngái ngủ, cô nghiêng đầu, hơi nghi hoặc hỏi: "Nói gì?"
Khương Trì nhếch miệng lên một nụ cười tà khí, đột nhiên anh tới gần, nói nhỏ bên lỗ tai nhỏ xinh của cô: "Em và tên của em đều ngọt."
Tô Đường. Đường bơ.
Phía trước là cô.
Phía sau là đường.
Nói cô và đường bơ làm gì.
Tô Đường đang buồn ngủ mà vì câu nói này của Khương Trì làm biến mất không còn chút nào. Và lúc này, đầu lưỡi của Khương Trì không có dấu hiệu nào từ trên môi cô nhẹ nhàng xẹt qua, lưu lại cảm giác nhẹ nhàng, Tô Đường không tránh kịp, chỉ có thể để anh được như ý.
Khương Trì liếm xong, chậm rãi ngồi dậy, khẽ cười một tiếng: "Hiện tại anh thu câu nói vừa rồi lại. Bánh Bao, so với đường bơ thì em ngọt hơn nhiều."
Khương Trì còn vô thức đặt nặng ba chữ hơn rất nhiều.
Tô Đường cắn môi dưới, chưa trả lời được từ câu nói của Khương Trì, thật sự là cô cũng không biết đáp lại ra sao. Cô vội vàng nói một tiếng ngủ ngon liền đỏ mặt trốn vào phòng mình.
Còn mình Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-long-hoa-tam-gui/1518400/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.