Editor: Đào Sindy
Lúc này Khương Trì đã tháo bịt mắt xuống, bởi vì nhất thời không thích được ứng ánh sáng, cho nên anh híp híp mắt, nét mặt lộ ra ba phần lười biếng, sau đó anh nhìn Tô Đường trước mặt, khóe miệng giương lên một nụ cười vô lại.
Tô Đường nhìn anh, ánh mắt sáng lấp lánh, cô nhẹ nhàng mấp máy môi, hỏi: "Sao anh đoán được là em."
Khương Trì khẽ cười một tiếng, tiếng cười vui vẻ, giọng điệu hững hờ lộ ra mấy phần chắc chắn: "Vì đó là em."
Vì đó là em, cho nên không cần bất kỳ nguyên nhân nào, lúc em đến gần anh nửa bước, anh đã có thể phát hiện hô hấp sạch sẽ của em, cảm nhận được nhiệt độ người em, ngửi được hơi thở độc nhất vô nhị của em.
Đơn giản đó là em.
Tô Đường nghe vậy gương mặt có chút nóng lên, cô vội vàng chuyển chủ đề: "Sao anh còn muốn chơi?"
Khương Trì nhẹ cười, ánh mắt thâm thúy: "Vì đó là em, cho nên anh mới đồng ý chơi." Nói xong, anh đột nhiên nghiêng người tới gần Tô Đường, hai người gần đến hô hấp có thể nghe. Mắt anh có ý cười: "Tóc em thơm quá, dùng dầu gội đầu gì thế."
"Là thứ thủ công bình thường." Nói xong, Tô Đường nhịn không được lấy tay vẫy vẫy mặt, nhưng gió thổi ra không làm dịu đi khuôn mặt nóng bừng của cô, cô cầm lấy bia, thuận miệng uống hai ngụm, bia lạnh buốt vào bụng, cô càng cảm thấy nhiệt độ trên mặt càng cao hơn.
Cồn làm mắt hơi say. Trên mặt thêm mấy phần hồn nhiên không biết.
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-long-hoa-tam-gui/1518386/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.