1.
Hôm nay là kỷ niệm 4 năm ngày cưới của tôi và Ôn Tinh Trầm.
Sau khi tôi chuẩn bị xong tất cả các món ăn, điện thoại cho Ôn Tinh Trầm nhưng mãi mà anh không nghe máy.
Có lẽ là anh lại tăng ca.
Tôi kìm nén sự bất an trong lòng, gửi cho Ôn Tinh Trầm một tin nhắn WeChat.
【Ông xã, bàn tiệc đã chuẩn bị xong, mau tới nha.】
Nửa giờ trôi qua, không có hồi âm.
Thái dương tôi giật giật, mí mắt tôi run rẩy. Trong lòng cảm thấy phiền muộn, miệng đắng lưỡi khô.
Tôi mở tủ lạnh ra, vặn một chai nước và uống một hớp.
Cay và hăng, đó là rượu trắng!
Tại sao lại có rượu trong tủ lạnh?
Tôi nghẹt thở, ho như điên.
Nước mắt và mồ hôi thi nhau đổ ra.
Tôi bị dị ứng với rượu, tôi đã kết hôn được 4 năm, trong nhà không bao giờ mua rượu.
Thậm chí ngay cả nấu ăn cũng không thể cho rượu vào.
Tôi đã lớn lên như vậy, cơ bản chưa bao giờ ăn thức ăn ngoài.
Vì thể chất của tôi, Ôn Tinh Trầm đã thay đổi từ ban đầu mười ngón tay không dính dương xuân thủy*, sau này thành một đầu bếp nhỏ toàn năng.
* Mười ngón không dính dương xuân thủy: “Dương xuân thủy” là nước tháng 3, còn là mùa xuân, nước rất lạnh. Cả câu có ý nói vào tháng 3 nước lạnh thì không cần phải đụng vào nước giặt quần áo, chỉ một gia đình có điều kiện tốt.
(Có thể hiểu đại khái là Ôn Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-loi-chia-tay-voi-qua-khu/3329481/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.