13.07.2021
Hứa Miểu ở đại học A chơi đến trưa, rồi ghé qua phòng làm việc của Giang Nhất Phàm.
Cậu đặc biệt thoã mãn, trên mặt vẫn mang theo nụ cười sáng ngời, so với tia sáng nhỏ vụn còn lấp loé trên mặt tuyết chói mắt hơn.
Những bông tuyết ngoài cửa sổ vẻ như đã chơi mệt rồi, đến chạng vạng đã ngừng lại, chỉ lưu lại một tầng tuyết đọng mỏng manh.
Hứa Miểu hầu như đều ở bên ngoài, bị đông cứng đến hai má đều lạnh. Đến lúc quay lại, cậu ngồi trên xe, hai tay lập tức xoa xoa mặt, cố gắng làm cho mình ấm thêm một chút.
Tối hôm qua Giang Nhất Phàm đã đáp ứng muốn qua nhà bà ăn cơm, bọn họ cùng nhau về nhà.
Hứa Miểu chà chà mặt, trong lòng đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, thừa dịp Giang Nhất Phàm còn chưa lái xe, cậu đột nhiên nghiêng người qua, hai tay nâng lên khuôn mặt của hắn, đôi mắt đen kịt sáng lấp lánh, cười hỏi: "Ấm áp không?"
Lòng bàn tay ấm áp, bao trùm hai má lạnh lẽo của Giang Nhất Phàm, nhiệt độ thân mật của riêng Hứa Miểu truyền tới, xuyên qua lớp da, dung nhập vào trong tim.
Giang Nhất Phàm gật đầu, nhìn thẳng cậu, tiếng nói đè thấp: "Ấm áp."
Hứa Miểu nhìn hắn, như là bị ánh mắt của hắn mê hoặc, máu mê trai dồn lên não, nâng mặt hắn lên cao hơn, hôn tới.
Nụ hôn ôn nhu kéo dài, nhiệt độ quấn quýt lẫn nhau, như là trời đông giá rét bên trong có một đám lửa thiêu đốt, chứa đựng tình cảm nóng hổi.
Hứa Miểu chậm rãi buông hắn ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-lai-moi-tinh-dau/1323721/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.