🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mẹ rất hay gọi sang, Tiểu Vũ cũng đôi lần tiếp điện thoại - khi thì Phôn phải nài, khi thì cô gật ngay lúc anh hỏi. Duy có lúc nói chuyện với mẹ là Tiểu Vũ không nhanh nhảu, không vui vẻ, không hoạt bát. Còn lại, lúc nào cô cũng cười. Hoặc ít nhất là lúc nào Phôn cũng thấy cô cười. Những cuộc điện thoại chóng vánh giữa mẹ và Tiểu Vũ không giúp cho trí nhớ của cô là mấy. Nên, cô tiếp những cuộc gọi của mẹ, chỉ vì cô biết - theo cách mọi người đặt ra khi cô tỉnh - nên thế, không hơn!

Hôm nay, sau giờ Phôn tan học - giờ thì Phôn đã không đi làm thêm nữa, tiền mẹ Tiểu Vũ gửi sang đủ để anh và cô sống khá thoải mái - mẹ cô lại gọi. Bà bảo đã nhờ người quen của bác Đạm thuê cho hai đứa một căn hộ be bé, đủ tiện nghi. Bác Đạm! Phải nói rằng, cái tên này có sức ảnh hưởng đến Phôn một cách lạ lùng. Nghe nhắc đến, là não Phôn ngay lập tức dồn hết về mớ trí nhớ trong veo anh nhớ về ông ta. Chững chạc, ít nói, lạnh lùng. Trên hết, ông chính là người không đưa Tiểu Vũ về nước - dẫu ông đưa ra những lý lẽ rất thuyết phục, dẫu đấy là điều Phôn đã xin, nhưng rõ ràng, ông không muốn cô bé về nước cùng lúc với ông, vì sao nhỉ? Và, trên nữa, Phôn cảm thấy, người đàn ông này rõ ràng có những suy nghĩ chẳng hay ho mấy cho Tiểu Vũ, cho mẹ Tiểu Vũ. Phôn không can dự gì đến ông, ngoại trừ chuyện, anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-giac-mo-em-thuoc-ve/87930/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nơi Giấc Mơ Em Thuộc Về
Chương 5: Anh đến rồi đấy sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.