"Sao cái áo này lại ở dưới đất?" Chử Huy vừa ra khỏi phòng tắm, Lý Đài đã hỏi anh.
"Không cần nữa."
"Tại sao?"
"Rách rồi."
"Chỗ nào?"
Chử Huy không để ý tới cô, ngồi ở mép giường lau tóc.
Lý Đài dịch đến bên cạnh anh, tiếp tục hỏi: "Chỗ nào rách? Sao em không thấy."
"Cổ tay áo."
"Anh đưa cho em xem."
Chử Huy quay đầu nhìn cô, chưa nói gì cả, Lý Đài đã chỉ vào cái áo trên sàn ra lệnh anh: "Nhanh lên, đưa đây cho em xem."
Anh nhặt cái áo rồi ném lên đầu cô, uống nốt nước trong cốc của Lý Đài, ra ngoài rót thêm một cốc, vừa về đến cửa phòng ngủ, Lý Đài lại bắt đầu khoa tay múa chân: "Lấy hộp kim chỉ ra đây."
Chử Huy cầm cốc đứng ở cửa không nhúc nhích.
"Mau đi lấy đi, sao anh cứ lề mề mãi vậy."
"Không có."
"Không có cái gì? Không có hộp kim chỉ? Sao nhà anh lại không có cả hộp kim chỉ chứ, thôi thôi, để lần sau em mang đến vậy. Vậy anh phải nhớ, cái áo này đừng vứt đi, lần sau em vá lại cho anh là có thể mặc được tiếp, biết chưa?"
Chử Huy không nói gì, đặt cốc lên tủ đầu giường, giật lấy cái áo trong tay Lý Đài ném lại xuống đất.
"Mới nói đừng vứt mà. Anh có nghe em nói gì không vậy?"
Chử Huy ôm Lý Đài ấn xuống giường, kẹp cằm cô hôn lên.
Lý Đài không thể thích ứng được với nhịp hôn dữ dội của Chử Huy, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-doi-thanh-tinh/3597287/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.