Hân cứ đứng ngẩn ra ở đó 1 lúc lâu
Cô lặng lẽ đứng nhìn thì thấy, có lẽ những gì tên kia nói là thật.
Hắn ta được vây xung quanh bởi một đám đông ồn ào từ cô phu nhân sang trọng kia, đến cô chủ nhiệm của cả cô và hắn, đến cả những cô học sinh hóng hớt. Tiếng náo loạn cứ vang lên không ngớt.
- Con vẫn ổn. Sao mẹ biết mà đến đây?
Cậu ta nhăn nhó mặt mày và xua đi cái tay trắng nõn nhìn không giống của 1 người đứng tuổi - đang xoa xoa cái đầu của hắn.
- Không có cô giáo đây thông báo, mẹ sớm đã lo chết rồi thằng rồ ạ. Mày mất dạy vừa thôi, ngày đầu tiên đã đánh nhau ẩu đả!
Thanh Hân hơi rướn người lên định chen vào đám đông nói gì đó, nhưng cổ họng cô nghẹn lại, những lời muốn nói đến đầu lưỡi lại tan ra chảy xuống họng, cô nghĩ mình không nên xía vào chuyện người khác. Dù biết rằng tên khánh Dương kia chỉ là đang tự vệ từ bọn bắt nạt mà thôi.
Khánh Dương cười trừ rồi nắm lấy hai vai của mẹ mình, nhún nhún vai:
- Mẹ à, con không đánh nhau, mẹ biết con mà. Mẹ về trước đi, tối con sẽ thưa chuyện.
- Con không đánh nhau thật chứ, bầm dập thế kia...
Hắn ta cười đểu giả rồi chỉ tay vào cô
- Có bạn này làm chứng ạ, bạn ấy là bạn của con đó.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn vào cô. Cái gì vậy cha? Tự dưng lại chỉ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-dinh-doi-phia-sau-truong/2647494/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.