🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Lên tàu đi, Niên Niên."



Tô Thanh thấy cậu cứ nắm tay mình mãi không chịu lên thì nói.



Tô Niên cũng biết không thể không đi, cậu vươn tay ôm chằm lấy bà một cái thật chặt, sau đó quyết tâm cầm lên balo vừa rơi xuống đất, ba bước thành hai mà chạy thẳng lên cửa khoang đối diện.



Tô Thanh nhìn giọt nước mắt rơi ra khi cậu chạy đi thì trong lòng cũng khó chịu.



Con người khi lớn lên, ai cũng phải trải qua chia ly, Tô Niên cũng vậy.



Nếu chia ly là tốt cho cậu thì Tô Thanh sẽ không giữ cậu.



Trên tàu, Tô Niên ngồi ôm balo co ro trên ghế, cả khuôn mặt đều là nước mắt, im lặng khóc.



Đối diện cũng có một đứa bé gái tầm bốn tuổi gào khóc thê thảm không kém.



Nhưng Tô Niên thật sự là khóc quá im lặng, khiến cho đứa bé kia dần nín đi, không khóc nổi nữa.



"Mẹ à, sao con nín rồi mà anh kia vẫn khóc vậy?"



Đứa bé mang theo giọng mũi nghẹn nghẹn ngẩng đầu người mẹ ở bên cạnh hỏi.



"Anh xa gia đình nên mới khóc, con còn có mẹ, vậy nên con đừng khóc nữa, mang khăn cho anh đi."



Người mẹ nhẹ giọng nói với con gái nhỏ, giúp nó lau mặt mèo, lại đưa cho nó một tấm khăn giấy, để nó đi dỗ anh trai.



Bé gái gật đầu, nhảy xuống ghế, chạy đến phía đối diện.



"Anh trai nhỏ đừng khóc nữa, khóc xấu lắm!"



Nó vừa dùng khăn giấy lau nước mắt trên mặt Tô Niên vừa nói mấy lời dỗ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-de-cat-loi/2882569/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.