Tô Niên lần đầu tiên đến sân bay không phải là để đi đâu mà là tiễn người yêu rời đi, cậu không biết tâm tình lúc này của mình nên như thế nào mới đúng, chỉ có không nỡ và không nỡ, hai tay cứ bấu chặt lấy vạc áo nam nhân đến nhăn nhún lại, cúi đầu mím môi suốt cả quảng đường đi vào sân bay.
Tài xế riêng mang vali của anh đi gửi xong cũng không dám đến gần hai người đang bịn rịn ở kia.
Túc Thương thở dài ôm mặt đứa nhỏ bắt cậu ngẩng đầu lên, ở trên trán nhỏ hôn một cái, nhìn đến khoé mi có giọt nước đọng lại mà bất lực lau nó đi.
"Cũng không phải không gặp nữa, đến nơi sẽ gọi cho em."
Túc Thương nhẹ giọng nói.
Sân bay đã gọi người lên máy bay rồi, Tô Niên càng thêm luống cuống, hai tay ôm lấy nam nhân như bám lấy cọng cỏ cứu mạng vậy, một chút cũng không nỡ buông anh ra.
"Niên Niên."
Túc Thương không dỗ được đứa nhỏ, anh thở dài cầm áo vest của mình trùm lên đầu cậu, ôm mặt nhỏ lên hôn xuống.
Sân bay bao nhiêu người dù không nhìn được tận mắt nhưng cũng biết hai người đang làm gì, có xì xào chỉ chỏ cũng có đưa điện thoại lên chụp họ.
Tài xế lái xe cho Túc Thương dù kinh dị không thôi cũng phải bước đến yêu cầu những người chụp hình xoá nó đi.
Túc Thương lại không quan tâm, anh chỉ muốn dỗ đứa nhỏ nín khóc, thật ôn nhu mà hôn lên cánh môi đang mím lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-de-cat-loi/2882472/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.