Đêm đó Túc Thương hỏi Tô Niên, nếu có một người tự nhận là mẹ của cậu, đến nói rằng muốn nhận lại cậu thì cậu có muốn theo người ta đi không, Tô Niên ngẩn ra thật lâu. 
Túc Thương nhìn cậu lâm vào mê mang cũng không thúc dục, để cho cậu tự suy nghĩ. 
Nếu lệch lạc thì anh uốn lại sau. 
Một lát sau Tô Niên nắm lấy tay anh lắc đầu, sau đó ôm lấy anh thật chặt, giống như sợ anh sẽ đẩy cậu đi vậy. 
Cậu không nói nhưng anh hiểu. 
Túc Thương ôm cậu trong ngực, hài lòng vì câu trả lời của cậu. 
"Niên Niên, cùng anh đi đăng ký kết hôn được không?" 
Âm thanh trầm thấp ôn nhu vang lên trong gian phòng. 
Vốn dĩ anh còn muốn đợi thêm một thời gian, nhưng bây giờ nên làm trước thì hơn. Dù sao Tô Niên cũng đã đủ tuổi rồi, sớm muộn gì cũng phải làm. 
Tô Niên có chút sợ hãi bị lời này của anh doạ ngốc. 
"Đăng ký, anh là người nhà của em, pháp luật nào cũng không thể tách em ra khỏi anh, được không?" 
Túc Thương ôm mặt cậu lên, để cậu đối diện mình mà từng chữ nói. 
Tô Niên bị ánh mắt thâm tình nghiêm túc của anh mê hoặc, vậy mà gật gật đầu. 
Nhưng dù có cho cậu suy nghĩ cẩn thận thì cậu cũng sẽ gật đầu thôi. 
Có điều... 
Được đăng ký sao? 
Tô Niên choàng tỉnh viết vào ngực anh hỏi. 
"Ra nước ngoài." 
Anh đáp. 
Tô Niên kinh ngạc tròn mắt nhìn anh. 
"Cho dù 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-de-cat-loi/2882408/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.