"Sao anh lại hỏi về Hạ gia?"
Lần này đến phiên cô hỏi.
"Tôi là người làm ăn."
Nhưng anh chỉ cười cười rồi nói vậy.
Tô Niên đưa mắt nhìn Hạ Tình, nếu không phải tự nhiên lòi ra một Hạ gia, có khi cậu cũng chẳng chú ý đến việc Hạ Tình cũng họ Hạ.
Vậy mà là người Hạ gia thật.
Cũng khéo quá đi.
Nếu không phải vì Hạ gia... Đúng là số phận an bài.
Hạ Tình lại không tin tưởng câu trả lời của Túc Thương.
"Anh cứ tự nhiên, giờ chắc chẳng ai nhớ đến Hạ gia có một Hạ Tình đâu."
Nhưng cô vẫn nói.
"Tôi chỉ hỏi vậy thôi, Hạ gia... Rút chân ra được rồi thì tốt."
Túc Thương xem ở Hạ Tình đối xử với Tô Niên rất tốt mà nói một câu.
"Tôi biết chứ!"
Hạ Tình cảm thấy đời này rời khỏi được Hạ gia là việc làm đúng đắn nhất của cô.
Cho nên bây giờ cô mới sống thảnh thơi như vậy.
Không phải ai cũng thích sống trong một đại gia tộc, đằng sau lớp hào quang sáng chói kia là máu tanh và mưu mô ngươi lừa ta gạt.
Đều là người có huyết thống nhưng máu lạnh vô tình.
Hạ gia tộc nhân nhiều vô cùng, mỗi đời còn rất sung túc, phúc trạch đầy nhà, nhưng bởi vì thế mà cạnh tranh tàn khốc, dù chẳng thèm nhưng vẫn bị người nhìn đến, âm mưu hãm hại.
"Nếu cần giúp đỡ thì gọi cho tôi."
Anh đưa cho cô một cái card visit rồi không nói nữa mà tập trung vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-de-cat-loi/2882397/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.