Sau khi bỏ lại câu nói Sở Tâm Nhi quay lại phòng ăn một lát sau Tề Hạo cũng trở lại. Cả hai đều yên lặng ăn cơm mặc cho cha mẹ hai bên hàn huyên.
Ăn cơm xong mọi người chào tạm biệt nhau rồi ra về.
"Lão Sở, hôm khác chúng ta lại nói chuyện."
Tề Phương bắt tay ông rồi ngồi vào xe, Tề Hạo cúi đầu chào mọi người rồi lái xe đi.
Nhược Lan nhìn theo chiếc xe chìm vào màn đêm nhẹ nhàng lên tiếng.
"Cậu Tề Hạo đó cũng không tồi đâu."
Sở Tâm Nhi kéo cao cổ áo khoác quay sang.
"Mai con còn có tiết, con về trước đây".
Sở Định nhìn con gái hiền hoà nói.
"Để bác Trần đưa con về."
"Không cần phiền phức như vậy con đi taxi là được rồi."
Một chiếc taxi đi đến Sở Tâm Nhi mở cửa ngồi vào vẫy tay chào tạm biệt bố mẹ liền rời đi.
"Đến đường A cho tôi."
Tài xế nhìn cô một thân đồ hiệu liền mở miệng nói chuyện.
"Cô vẫn còn là sinh viên sao?"
"Đúng vậy."
Sở Tâm Nhi lơ đãng trả lời lấy lệ.
"Cô học ngành gì vậy?"
Tài xế nhiệt tình hỏi han nhưng Sở Tâm Nhi mệt mỏi tựa đầu vào cửa kính. Tài xế thấy cô như vậy cũng im lặng lái xe.
"Cô ơi, đến nơi rồi."
Sở Tâm Nhi lấy tiền trả cho tài xế rồi mở cửa đi xuống. Đã quen với nhiệt độ trong xe nên khi xuống gió lạnh lùa vào người khiến cô run rẩy, bước chân cũng vì thế mà nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-day-anh-cho-em/2182689/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.