Lúc này Hạ Minh dắt tay Sở Tâm Nhi đi dạo quanh khuôn viên bệnh viện, trời càng về đêm càng trở lạnh bàn tay cô được anh nắm nãy giờ đã trở nên lạnh giá. Hạ Minh cầm hai tay cô đưa lên miệng khẽ thổi rồi xoa bóp giúp cho tay cô trở nên ấm hơn
"Không cần đâu, trước giờ em vẫn vậy mà. Đó là lý do em ghét mùa đông". Cô rụt tay lại đưa ra sau lưng khẽ nói.
Hạ Minh nghe vậy liền cau mày không vui, anh cầm tay cô đút vào túi áo khoác mình dịu dàng nói "Từ nay anh sẽ sưởi ấm cho em"
Sở Tâm Nhi mỉm cười hạnh phúc. Cô và anh được yêu nhau một lần nữa, được nếm mùi vị hạnh phúc một lần nữa là đã mãn nguyện lắm rồi.
Trở về phòng bệnh hai người quyến luyến tạm biệt nhau, trước khi rời đi Hạ Minh chỉ vào điện thoại nói "Anh sẽ gọi điện cho em"
Sau khi Hạ Minh rời đi cô liền cảm thấy chuyện vừa xảy ra như một giấc mơ vậy, vội vã đưa tay nhéo mình một cái thật mạnh khiến mình đau đến chảy nước mắt thì lúc này Sở Tâm Nhi mới tin đó là sự thật.
-----
Hạ Minh không lái xe về nhà mẹ nữa mà đi thẳng về biệt thự nhà mình, anh mở cửa bật đèn ném bừa áo khoác lên sofa còn mình thì ngồi xuống suy nghĩ lung tung.
"Meoo..." Mon và Min từ đệm nằm thấy anh về liền lúc lắc thân mình béo tròn của mình đi đến chỗ Hạ Minh dụi dụi lấy lòng.
Hạ Minh bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-day-anh-cho-em/2182605/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.