Lưu Hà vào phòng chọn tới chọn lui lật tung cả tủ quần áo hơn trăm bộ đồ của mình cuối cùng mới chọn được một chiếc váy dài tay màu vàng mặc vào. Thời tiết đã bắt đầu trở nên ấm áp hơn nên cô không phải khoác thêm áo khoác nữa cứ thế đi ra mở cửa cho Tề Hạo
"Anh vào đi. Sorry vì đã để anh chờ"
Tề Hạo khẽ cười xách giỏ cam tự nhiên đi vào nhà, đặt mông ngồi xuống sofa thấy Sở Tâm Nhi liền vui vẻ chào hỏi
"Em cũng ở đây à?"
Sở Tâm Nhi nhìn bản mặt muốn đấm của anh không khách khí trả lời "Em không được ở đây à? Em mới nhớ ra tuần trước anh đi Pháp phải không?"
"Đúng rồi. Có gì sao?" Tề Hạo gật đầu hỏi lại,
"Đưa đây!!!" Sở Tâm Nhi chìa tay ra trước mặt anh nói cụt lủn.
"Đưa gì? Anh có mượn em cái gì đâu?"
Sở Tâm Nhi gật đầu liếc xéo anh rất không vui nói "Đúng là anh không mượn em cái gì nhưng anh đã hứa với em là lúc nào đi Pháp sẽ mua tặng em nước hoa. Thế quà của em đâu, đưa đây!!!"
Được cô nhắc nhở Tề Hạo mới nhớ lại câu nói bông đùa của mình bị Sở Tâm Nhi ghim chặt trong lòng, liền cầm lấy tay Sở Tâm Nhi cười gượng nịnh nọt
"Tâm Nhi xinh đẹp à, lần sau anh đi mua cho em được không? Anh thề, anh hứa".
Sở Tâm Nhi lườm nguýt không nể mặt rút tay lại đi đến sofa ngồi cạnh anh cầm miếng táo trên đĩa cắn một miếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-day-anh-cho-em/2182587/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.