Hành lang bệnh viện yên tĩnh một cách đáng sợ Hạ Minh thấy cánh cửa đẩy ra một nữ y tá chạy ra anh vội hỏi
"Cô ấy có sao không?"
"Xin anh tránh đường, bệnh nhân đang rất nguy kịch"
Y tá chỉ để lại một câu rồi chạy nhanh đi một lúc sau anh thấy cô ấy trở lại trên tay cầm một túi máu.
Nhân lúc y tá mở cửa Hạ Minh nhìn qua cảnh tượng bên trong Sở Tâm Nhi nằm trên bàn phẫu thuật yên lặng nhắm mắt trên cổ tay cô vẫn còn đọng lại vết máu đỏ ghê rợn.
Một nỗi đau xót quặn thắt trong lồng ngực, mùi máu trong khoang mũi đã bị mùi thuốc khử trùng của hành lang thay thế nhưng như vậy càng khiến người khác thấy thê lương.
Đằng sau vang lên tiếng bước chân Tề Hạo đi đến túm lấy cổ áo anh tức giận vung nắm đấm
"Rốt cuộc anh đã làm gì để cô ấy phải như vậy hả?"
Hạ Minh không tránh né cũng không đánh trả ánh mắt anh vẫn dán chặt vào cánh cửa chỉ khẽ nói ra mấy chữ "Rất xin lỗi...xin lỗi..."
Lưu Hà từ trên ghế chờ đi đến cho anh một bạt tai hai mắt đong đầy nước mắt căm hận nói
"Tôi đã nói với anh thế nào hả? Mẹ nó, vậy mà anh lại một lần nữa làm cậu ấy tổn thương. Hạ Minh tôi thật không thể hiểu nổi Sở Tâm Nhi vì sao lại vì một người đàn ông khốn kiếp như anh mà tự làm khổ mình nhiều năm như vậy?"
Hạ Minh khẽ lau đi vết máu ở khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-day-anh-cho-em/2182550/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.