Sở Tâm Nhi từ phòng ngủ đi ra thì thấy Hạ Minh đang lúi húi nấu cơm nhìn bóng lưng của bất giác môi cô nở nụ cười mà đến chính mình cũng không hay biết. Cô thu lại ánh mắt của mình đi tới bàn rót nước nhưng khóe mắt vẫn len lén liếc nhìn anh.
"A..." Hạ Minh kêu lên một tiếng đau đớn. Bỏ con dao đang cầm trên tay vặn nước xối lên vết thương.
Sở Tâm Nhi thấy anh không cẩn thận cắt trúng tay liền sốt sắng đặt chiếc cốc xuống đi tới chỗ anh mắng
"Tâm trí anh để đi đâu vậy? Cắt có sâu không?"
Cô kéo anh ra ghế ngồi còn mình mở tủ tìm hộp thuốc cẩn thận giúp anh sát trùng rồi dịu dàng băng bó lại. Gương mặt nhỏ nhắn đầy sự lo lắng hai hàng lông mày nhíu chặt lại đóng hộp thuốc rồi đứng lên.
Hạ Minh thấy cô muốn đi liền nhanh tay giữ cô lại dùng sức ôm chặt cô vào lòng nói đầy thâm tình
"Em vẫn còn quan tâm đến anh mà. Tâm Nhi, chúng ta bỏ qua mọi chuyện cùng nhau làm lại từ đầu đi..."
"Có thể bỏ qua được sao? Hạ Minh giữa em và anh đã có rất nhiều cách trở rồi, anh sẽ phải đối diện với mẹ anh thế nào? Với Diệu Thiên thế nào đây?"
Sở Tâm Nhi đưa tay lên muốn ôm lấy anh nhưng cuối cùng lại không đủ dũng khí cô buông thõng hai tay nói đầy mệt mỏi. Chỉ cần nhắm mắt lại cô liền nhớ đến vụ tai nạn đó, nhớ đến đứa con chưa thành hình của hai người nhớ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-day-anh-cho-em/2182545/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.