Sáng thứ hai Sở Tâm Nhi được tài xế chở đến tận cổng trường đại học. Cô xuống xe hai tay khệ nệ xách theo một chiếc balo cỡ lớn.
Mở cửa kí túc xá cô đặt balo lên giường rồi bắt đầu thu xếp. Lưu Hà đang ăn mì thấy cô về liền bỏ bắt mì xuống chạy sang.
"Tiểu Tâm Nhi à, cả cái phòng này chật kín đồ của cậu rồi. Nhìn chỗ kia, chỗ kia nữa, khắp nơi toàn là mấy món đồ của cậu."
Lưu Hà vừa nói vừa khoa tay múa chân chỉ chỏ. Ở phòng này cũng chỉ có cô mới có thể nói chuyện thoải mái với Sở Tâm Nhi như vậy.
"Kệ mình, cậu không thấy nhờ mình mà căn phòng này trở nên đa dạng và phong phú hơn sao?" Sở Tâm Nhi đặt một con gấu bông cỡ lớn lên giường của mình rồi đáp lời Lưu Hà.
"Đa dạng và phong phú? Cái phòng này sắp trở thành phòng triển lãm của cậu đến nơi rồi."
Đúng là tính khí của đại tiểu thư, thật quái dị a!
"Nhìn xem, bản vẽ mới của mình đó. Đẹp không?" Sở Tâm Nhi giơ cho Lưu Hà xem phần bài tập mà giáo sư Đinh giao cho cô xem.
Lưu Hà cầm bản vẽ trên tay ngắm nhìn thật lâu. Mặc dù cô học khoa báo chí nhưng đối với những môn hình nghệ thuật này cô ít nhiều cũng biết. Bức vẽ trang phục nam này thật đẹp, đường nét sắc sảo những chi tiết nhỏ đều được vẽ rất tỉ mỉ và cẩn thận. Thật không ngờ một cô gái nhìn bề ngoài chỉ biết ăn chơi mà lại có tài năng đến vậy?
"Bức vẽ này..."
"Sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-day-anh-cho-em/111194/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.