"Reng...reng..."
6h sáng tiếng chuông báo thức vang lên quấy nhiễu giấc ngủ của bốn cô gái phòng 100.
"Ồn chết đi được." Sở Tâm Nhi bực bội chùm chăn ngủ tiếp. Vì đau dạ dày và không quen ngủ trên chiếc giường nhỏ xíu này phải đến 2h sáng cô mới vô thức thiếp đi.
"Cậu mau dậy đi, ngày đầu đi muộn là không hay đâu." Lộ Lộ vừa đánh răng vừa nhắc nhở.
Nghe vậy Sở Tâm Nhi đành phải bật dậy trong trạng thái hai mắt nhắm chặt lọ mọ đi đến trước gương chải đầu. Chuẩn bị xong cô liền đi đến tủ quần áo lấy ra một hộp sữa uống lót dạ.
"Giảng đường của khoa thiết kế ở đâu?" Sở Tâm Nhi cất tiếng hỏi.
"Dãy C, cạnh giảng đường của khoa kiến trúc." Lý Tịnh vừa thu dọn sách vở vừa trả lời.
"Cảm ơn." Sở Tâm Nhi cảm ơn rồi đi khỏi phòng.
"Cũng không thèm đi chung với bọn mình". Lộ Lộ khó chịu càu nhàu.
"Dù gì cũng không cùng một khoa, cậu ấy đi trước để tìm hiểu thêm cũng là đương nhiên". Lưu Hà đang chải đầu đành lên tiếng giải vây.
Giảng đường khoa thiết kế.
Sở Tâm Nhi một thân váy trắng bước vào làm mọi người đều đưa mắt ngắm nhìn. Một cậu sinh viên ngồi bàn đầu cất giọng chọc ghẹo: "Đây không phải mĩ nữ ở nhà ăn hôm qua sao? Hoá ra là cùng chung một khoa."
Chọn một chiếc bàn trống ngồi xuống Sở Tâm Nhi liền lấy điện thoại ở trong túi quần ra nghịch riết thời gian.
"Cô ấy còn đẹp hơn cả đại hoa khôi Diệu Thiên nữa..."
"Cậu chưa biết sao? Cô ấy là con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-day-anh-cho-em/111191/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.