Chương trước
Chương sau
Đã 10 phút trôi qua kể từ khi Haruka và Yunika ôm nhau.

Tai của Yunika đỏ bừng khi cô vùi mặt vào ngực anh. Khi anh chạm vào cô, Haruka có thể cảm thấy nhiệt độ cơ thể của Yunika đang tăng lên.

"Yuni-chan, cậu ổn chứ?"

Mặc dù Miyako tỏ ra quan tâm đến Yunika nhưng cô chỉ đang cố gắng kéo Haruka và Yunika ra khỏi vòng tay của họ.

"Yuni-chan?"

Lần này đến lượt Haruka gọi cô bằng biệt danh.

Yunika đáp lại bằng cách lắc đầu vẫn đang tựa vào ngực Haruka.

"....Em xấu hổ quớ."

Giọng của Yunika nhỏ và lặng lẽ đến mức khó có thể nghe được.

"Em không thể nhìn lên được..."

"...Đáng yêu."

Vẻ ngoài yếu ớt và mong manh của Yunika hoàn toàn thay đổi so với phong thái trơ tráo thường ngày của cô, Haruka không khỏi vuốt ve cô.

"Haruka nè..."

"Anh nghe?"

"Em mang dụng cụ xỏ khuyên đến nè, mở ra đi."

"Aaa, phải rồi, anh quên mất chuyện đó..."

Cuối cùng, Yunika rời mặt khỏi anh.

Cô ngước nhìn Haruka với đôi mắt ướt át. Má và tai cô đỏ bừng, lông mày nhíu lại.

"Đây."

Như thể bày tỏ lòng kính trọng, Yunika đưa chiếc khuyên cho Haruka.

Khi nhận nó, Haruka mỉm cười và hôn lên má Yunika.

Với một cú nhấn, anh ấn nhẹ vào nút trên khuyên tai hai lần. Ngăn kéo mở ra và một tấm ván mỏng chứa chiếc khuyên đầu tiên bật ra từ bên trong.

Haruka dùng ngón trỏ và ngón cái nhấc chiếc đĩa lên và kéo nó ra, sau một chút kháng cự, nó bật ra trong tích tắc.

"Vậy thì, hãy khử trùng tai của em và bắt đầu."

Yunika nhìn chằm chằm vào Haruka với vẻ mặt nghiêm túc khi anh bắt đầu chuẩn bị.

"Tai của em sẽ bị đau, tốt hơn hết là em nên tạm thời cắt đứt cảm giác ở đó, mặc dù nó không đau đến thế đâu."

"Không, không sao đâu."

Yunika nghĩ rằng dù có đau đớn thì cũng không sao miễn là Haruka làm điều đó với cô. Cô nhanh chóng lắc đầu để rũ bỏ những suy nghĩ lệch lạc của mình.

"Chà, sẽ không mất nhiều thời gian nên hãy hoàn thành nó ngay thôi."

"Okay."

Haruka bôi chất khử trùng mà anh mang từ phòng khác lên dái tai của Yunika.

"Chừng này là ổn phải không?"

"Vâng."

Yunika im lặng như một con mèo đi mượn, tai cô hơi đỏ lên. <Eng: Mèo đi mượn(借りて来た猫) – Cụm từ này dùng để chỉ những tình huống trong đó ai đó che giấu tính cách thật của mình và hành động im lặng khi họ ở một nơi xa lạ.>

Haruka đặt một điểm đánh dấu thấp hơn một chút so với giữa dái tai và chuẩn bị sẵn chiếc khuyên.

"Anh làm đây."

Yunika nhắm mắt lại.

Có một âm thanh nhẹ vang lên và tai Yunika đau nhức. Cơn đau do Haruka gây ra đang dần lan rộng.

"Xong một bên rồi. Em có ổn không?"

"Em ổn... Nó không đau nhiều như em nghĩ."

"Phải chứ?"

Khi họ nói chuyện, Haruka rút chiếc kim đã sử dụng ra và nạp chiếc kim tiếp theo.

Tai còn lại của Yunika đã được khử trùng nhẹ, nó đã sẵn sàng để xỏ khuyên.

Trong khi Yunika cứng người vì lo lắng, Haruka nhanh chóng xỏ xong tai còn lại.

"Xong rồi."

Mặc dù Haruka đã xỏ lỗ tai xong nhưng chiếc bông tai giữ chỗ vẫn chưa được đặt vào.

Yunika thở phào nhẹ nhõm và giải tỏa căng thẳng khi cảm nhận được sự chạm vào của Haruka bên tai mình.

Các lỗ mới xỏ đã được khử trùng lại trước khi đeo khuyên tai.

"Em nên rửa tai nhẹ nhàng hai lần một ngày. Nếu em có bất kỳ vấn đề gì, hãy nói với anh ngay nhé."

"Em phải đeo khuyên tai trong bao lâu?"

"Khoảng một tháng rưỡi. Sau đó, em vẫn cần phải đeo nó ít nhất bốn tháng nếu không nó sẽ đóng lại."

"Hừmm..."

Tay Yunika vô thức cố chạm vào dái tai cô, nhưng Haruka đã giữ tay và ngăn cô lại.

Ngạc nhiên trước sự đột ngột của Haruka, tim Yunika lại đập thình thịch.

"Đừng chạm vào nó trừ khi em rửa chúng."

"Aaa, R-Phải rồi. Em xin lỗi."

"Không có gì phải xin lỗi cả."

Haruka mỉm cười và thả tay mình ra khỏi tay cô.

Phần bàn tay bị nắm chặt của Yunika có cảm giác hơi nóng. Tim cô vẫn đập loạn xạ.

"Có lẽ tớ cũng nên xỏ lỗ tai." (Ria)

"Nó sẽ rất hợp với Ria." (Miyako)

Miyako cũng tự tin rằng xỏ lỗ tai cũng sẽ rất hợp với cô ấy.

"Tuy nhiên, tóc của cậu quá mềm đến nỗi nó che mất tai của cậu." (Miyako)

"Lúc đó chắc chắn tớ sẽ làm tóc lại."

Ngoài cuộc trò chuyện bình thường giữa Miyako và Ria, Yunika đang đối đầu với Haruka.

"Danna-sama nè...."

Yunika đang phát ra một giọng nói ngọt ngào. Miyako và Ria nhìn chằm chằm vào Yunika với vẻ mặt giật mình.

"Anh nghe?"

"Anh có thể cho em một đôi khuyên tai mà anh không dùng đến không?"

"Khuyên tai của anh?"

"Vâng."

"Anh không nghĩ em nên đeo đồ cũ của anh, nó không vệ sinh lắm..."

"Em sẽ rửa chúng cẩn thận trước khi sử dụng."

"Là vậy à."

Khi Haruka đồng ý, Yunika lẩm bẩm "Được rồi!" bằng một giọng nhỏ. Haruka không khỏi mỉm cười, cảm thấy vui mừng vì Yunika lại rất hài lòng với một việc nhỏ như vậy.

Haruka mời Yunika vào phòng mình.

"Cái này thì thế nào?"

"Cái nào cũng ổn cả. Em chỉ muốn thứ gì đó mà Danna-sama từng đeo."

Haruka đưa cho Yunika một đôi bông tai bạc đơn giản. Yunika cẩn thận nhét đôi khuyên tai vào túi.

Haruka hôn Yunika lần nữa trong sự vui sướng của cô, cô quay lại được phòng khách trước khi quá phấn khích.

"Haruka, ngày mai anh sẽ đến buổi hòa nhạc phải không?"

"Anh sẽ bị nguyền rủa nếu không đi."

"Ahaha. Có chuyện gì vậy?"

Sau đó, Yunika ăn tối với Haruka và những người khác.

Bàn ăn tối với Ria, Miyako và Haruka thật sôi nổi và thú vị. Cảm giác cô đơn dày vò trái tim Yunika bằng cách nào đó đã biến mất. Cô cảm thấy mình đã ổn định cuộc sống tốt đẹp trong Harem của Haruka.

Một lúc sau khi họ ăn xong, Yunika thông báo rằng cô sẽ rời đi.

"Cảm ơn vì bữa tối, em sẽ về nhà ngay bây giờ." (Yunika)

"Hẹn gặp lại em vào ngày mai." (Haruka)

"Vâng. Hẹn gặp lại anh vào ngày mai." (Yunika)

"Tạm biệt, Yunika." (Ria)

"Hẹn gặp lại vào ngày mai, Yuni-chan." (Miyako)

Yunika muốn chạm vào Haruka nhiều hơn. Cảm thấy bất đắc dĩ, cô lùi lại một bước. Yunika cảm thấy lối vào còn rất xa.

Đột nhiên, Yunika nhận thấy vẻ mặt của Miyako.

Miyako đã rời mắt khỏi Yunika và đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nghiêng của Haruka.

Nụ cười thân thiện thường ngày của cô đã biến mất. Miyako nghiêng người về phía Haruka với vẻ mặt đầy nhiệt huyết.

Miyako chuyển số quá nhanh, Yunika đã mất trí rồi.

Khoảnh khắc Yunika rời đi, rất có thể Miyako sẽ tấn công Haruka một cách nghiêm túc. Nghĩ đến điều này, Yunika cảm thấy cô đơn khủng khiếp.

Cô không thể chấp nhận thua cuộc. Yunika đã quyết định.

"—cũng ở."

"Hở? Cái gì?"

Yunika quay lại và nói điều gì đó bằng giọng nhỏ.

Không thể nắm bắt được nó, Haruka hỏi cô.

"Em cũng sẽ ở lại đây!"

""Hở?!""

Miyako và Ria ngạc nhiên đưa tay lên miệng, trong khi Haruka nhìn chằm chằm vào cô.

"Ổn mà phải không?! PHẢI KHÔNG?! Em cũng là người yêu của anh!"

Yunika gần như tuyệt vọng khi đến gần Haruka.

Yunika nghĩ rằng dù mới ở bên Haruka một thời gian ngắn nhưng cô tự tin rằng mình hiểu rõ tính cách của Haruka.

Khi người yêu của anh muốn điều gì đó, câu trả lời của Haruka rất rõ ràng.

"Okay. Ngày mai chúng ta sẽ cùng nhau rời khỏi nhà."

Nghe câu trả lời của Haruka, Yunika cười tươi. Trong khi đó Miyako trông như thể vừa nuốt phải một con bọ đắng.

<Eng Note>

Từ việc đọc lại những chương đầu, Yunika đã đưa chiếc khuyên mà cô mua cho Haruka ở Chương 60. Hoặc Yunika có thêm một cái khác hoặc đây là sự sơ suất của tác giả. Dù sao đó cũng là một vấn đề nhỏ, tôi chỉ muốn chỉ ra nó.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.