Haruka và Tsuyuri đi cạnh nhau, băng qua hành lang, leo lên cầu thang cho đến khi lên đến tầng 12 của tòa nhà câu lạc bộ trường học.
"Chúng ta đang đi đâu vậy?"
"Phòng Câu lạc bộ."
Mỗi lần Haruka hỏi, Tsuyuri chỉ trả lời vỏn vẹn vài từ.
Tsuyuri dẫn đầu mà không nói một lời, bước nhanh hơn bình thường một chút.
Trên tầng 12 của tòa nhà câu lạc bộ, Haruka và Tsuyuri bước vào phòng nhạc cách âm.
Một vài bộ bàn ghế bằng gỗ được kê sát vào tường, chính giữa căn phòng rộng rãi.
Một số cây đàn bass và guitar được đặt bừa bãi trên sàn. Trống và bàn phím được đặt ở những vị trí dường như cố định.
Haruka hiếm khi đến câu lạc bộ trừ khi trốn học.
Quên mất mục đích đến đây, Haruka nhìn ngắm cảnh quan thành phố từ tầng 12.
Như thường lệ, cảnh quan thành phố có rất nhiều tòa nhà chọc trời có độ cao khác nhau.
Đó là một thành phố méo mó nhưng xinh đẹp, là kết quả của việc xây dựng các tòa nhà, đường sá và đất tạm.
Hơn 100 thang máy có thể nhìn thấy bằng mắt thường và hàng đống cầu thang bao phủ các tòa nhà. Những con đường rất phức tạp.
Bầu trời dường như hẹp hơn do có vô số máy bay không người lái bay xung quanh vì nhiều mục đích khác nhau.
Vương đô Hoàng gia, thậm chí còn cao hơn cả tòa nhà chọc trời cao nhất và gần như nằm ở tầng bình lưu. Vương đô đã che khuất ánh nắng mặt trời và phủ bóng lớn lên một phần thành phố.
Tất cả các tia nắng đều chiếu lên Tầng Thượng nơi Haruka và những người khác sống. Ở Tầng Trung, còn được gọi là [Vùng Nông Thôn], chỉ có thể nhận được khoảng 70% tia nắng ngay cả khi được khuếch đại bởi gương mặt trời. Cuối cùng, lớp dưới chỉ có thể nhận được khoảng 40-50% tia nắng.
Khi Haruka đang ngắm nhìn phong cảnh, Tsuyuri ôm anh từ phía sau.
Tsuyuri vòng tay quanh Haruka và bám lấy anh.
"....Cậu có nhớ tớ không, Haruka?"
"Vâng, tớ nhớ."
Đây là lần đầu tiên Haruka và Tsuyuri nói chuyện ngoài đời thực. Chủ đề tất nhiên không gì khác chính là sự việc xảy ra với họ trong kỳ nghỉ hè.
Cảm nhận được thân hình mảnh mai nhưng cơ bắp của Haruka, Tsuyuri có cảm giác như sắp khóc.
Cô ôm Haruka một lúc. Sau đó, muốn nhìn rõ mặt Haruka, cô thả anh ra khỏi vòng tay mình.
Haruka quay lại và chạm mắt với Tsuyuri, người thấp hơn anh một cái đầu.
"Cậu đã sống sót trở về phải không?"
"Vâng..."
Haruka sống sót trở về, nhưng anh không thể nói rằng anh rất vui mừng vì cách mình làm được điều đó.
Haruka đã phạm rất nhiều tội ác khi tham gia trò chơi tử thần.
[Red Rom] là một tổ chức như vậy.
Nhiều người dân vô tội đã bị tước đoạt tương lai của mình một cách vô lý.
Trong kỳ nghỉ hè, Haruka cố gắng quên đi những gì đã xảy ra với mình, nhưng việc nói chuyện với Tsuyuri khiến anh nhớ lại những sự việc đã xảy ra.
"Cậu ổn chứ, Haruka...?"
Haruka không chắc Tsuyuri nói "ổn" nghĩa là gì, nhưng anh đã nói những gì mình nghĩ.
"Tớ ổn... Chỉ là tớ cảm thấy buồn mỗi khi nhớ lại những gì đã xảy ra."
"Hừm..."
Haruka tựa người vào bức tường gần mép cửa sổ và ngồi xuống sàn.
Không nói gì, Tsuyuri đi theo anh và ngồi giữa hai chân Haruka.
Nghĩ rằng bây giờ không cần phải lo lắng về chuyện đó nữa, Haruka vuốt ve mái tóc bạc mềm mại của Tsuyuri.
"Tớ không cảm thấy tội lỗi. Tớ không muốn nghĩ về game hay những người mình đã giết.
Tớ hạnh phúc khi được trở về với gia đình thân yêu của mình.
Nhưng tớ vẫn buồn.
Đó là những gì tớ cảm thấy."
Trong khi Haruka đang nói những điều như vậy với vẻ mặt buồn bã thì Tsuyuri lại đang nghĩ về điều khác.
Khi Haruka vuốt ve đầu cô, Tsuyuri có thể cảm thấy mặt cô ngày càng nóng hơn, cũng như tim cô đập nhanh và to.
"Nè, Haruka..."
"Gì á?"
"Tớ muốn là người yêu của cậu.
Hai ta đã cùng nhau chịu đựng... Liếm vết thương của nhau và cùng chung sống."
"......Chuyện đó..."
Đó là lời thú nhận đầu tiên của Tsuyuri.
Ngược lại, phản ứng của Haruka lại không tốt.
Cô nâng cằm, ngước lên và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Haruka.
Biểu cảm của Haruka có chút khó xử. Mặt Tsuyuri tái nhợt.
"....Không được á?"
Tsuyuri tự tin vào khuôn mặt cũng như cơ thể của mình. Cô hơi còi cọc tí xíu, nhưng chỉ dưới mức trung bình một chút.
Cô không có thành tích gì đặc biệt rực rỡ như Miyako, Shinku hay Shun. Nhưng Tsuyuri lại được đánh giá rất xuất sắc về âm nhạc.
Tsuyuri biết rằng cô có triển vọng tốt cho tương lai, nên không có gì ngạc nhiên khi cô bối rối trước phản ứng của Haruka.
"Chỉ là.." (Haruka)
"Nó là gì?"
Haruka tỏ ra thiếu quyết đoán, điều này khá bất thường đối với Tsuyuri.
Đôi mắt của Haruka đang trợn ngược và lời nói của anh lắp bắp.
"Tớ không đủ tốt á?"
Tsuyuri cảm thấy như trái tim cô sắp bị bóp nát vì lo lắng. Mồ hôi đọng trên thái dương cô.
"Cậu biết đấy... Tsuyuri."
"Vâng..."
Haruka cuối cùng cũng chạm mắt với cô.
Lông mày anh nhíu lại và trông có vẻ hối lỗi.
Tsuyuri ngày càng lo lắng và lo lắng về những gì Haruka sắp nói.
"....Người yêu. Chuyện đó."
"......Chuyện đó?"
Tsuyuri ngay lập tức không hiểu Haruka đang nói gì và giọng cô vô thức lọt ra ngoài.
"Tớ đã có người yêu... Ba người trong số họ, cộng thêm một..."
Tsuyuri ngăn mình hỏi câu hỏi "cộng thêm một?" và cố gắng kiểm soát tầm nhìn run rẩy và cơn đau đầu nhẹ của mình.
"Tại sao?"
"Tớ tự hỏi. Tớ đoán là nó vừa mới xảy ra..."
Không ngờ Haruka lại có nhiều hơn một người yêu, Tsuyuri suy nghĩ một lúc.
Haruka là một tên du côn dường như đã bỏ cuộc, mặc dù anh có nhiều hơn một người yêu.
Tất nhiên, hẹn hò với anh sẽ chỉ làm hoen ố danh tiếng của Tsuyuri.
Nhưng vẫn...
"...Cậu cũng sẽ biến tớ thành người yêu của mình chứ?"
Lựa chọn không hẹn hò với anh không hề xuất hiện trong tâm trí Tsuyuri.
Các thành viên trong ban nhạc của Tsuyuri rất lăng nhăng. Tsuyuri, người thường nghe về chuyện của họ với đàn ông, đã hiểu không chút nghi ngờ rằng Haruka vượt trội hơn những người khác với tư cách là nam giới.
Hơn bất cứ điều gì khác, cô đã phải hiểu nó bằng chính cơ thể mình, nên thật khó để từ bỏ nó.
"......"
Haruka không trả lời.
Anh xoa nhẹ đầu Tsuyuri từ phía sau và bắt đầu chơi đùa với má cô bằng tay kia, véo và mổ chúng.
"Tớ có thể trả lời sau được không?" (Haruka)
"Không." (Tsuyuri)
"Tớ cảm thấy tội lỗi khi hỏi người yêu của mình xem liệu tớ có thể có thêm không..."
"Cậu phải chịu trách nhiệm khi lấy đi trinh tiết của tớ."
Tsuyuri ngoài đời vẫn còn là một trinh nữ, nhưng cô đã thể hiện điều đó theo cách khiến trái tim Haruka rung động.
"Tsuyuri, cậu quá nhỏ nhắn và dễ thương, tớ muốn biến cậu thành người yêu của mình..."
"Nhỏ là hơi quá rồi nhá..."
Tay Haruka vuốt ve đùi trong của Tsuyuri.
Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng cô.
"Haruka... hôn.."
"Hừmm..."
Nếu Haruka thành thật mà nói thì anh muốn Tsuyuri làm người yêu của mình. Sau nhiều thời gian bên cô, Haruka không muốn trao Tsuyuri cho người đàn ông khác.
Haruka đã nghĩ đến việc trở thành một kẻ cặn bã lừa dối người yêu mình mà không thèm quan tâm đến thế giới, nhưng anh chắc chắn rằng mình sẽ tự sát nếu Ria hết yêu anh.
Gần như bị cám dỗ, Haruka dùng tay bịt miệng Tsuyuri khi cô cố gắng hôn anh, nâng hông lên.
Đôi mắt Tsuyuri run lên buồn bã.
Không hề nao núng trước điều này, Haruka tiếp tục suy ngẫm.
Thật không hay chút nào khi trả lời lời tỏ tình của Tsuyuri mà không trả lời Sumireko trước. Nếu Sumireko phát hiện ra, cô ấy có thể dùng đuôi siết cổ Haruka.
Haruka đẩy Tsuyuri quay mặt về phía trước, di chuyển tay và dùng ngón tay chạm vào môi cô.
"Tớ sợ rằng em ấy sẽ từ bỏ mình,...vì vậy tớ sẽ phải nói chuyện với em ấy về cậu trước. Bây giờ, xin lỗi. Tớ sẽ tạm hoãn lại."
Haruka thì thầm vào tai cô và dùng đầu ngón tay vuốt ve môi cô.
Ngay khi Tsuyuri mở môi ra một chút, Haruka thọc ngón tay vào miệng Tsuyuri.
"?!"
Haruka xoay ngón tay xung quanh, để nước bọt của cô dính vào ngón tay anh, anh nhẹ nhàng khuấy động miệng cô.
Sau khi che ngón tay bằng nước bọt, anh từ từ rút nó ra.
"Tớ chưa thể hôn cậu được, vì vậy hãy kiên nhẫn với điều này."
Khi Haruka nói vậy, anh trượt những ngón tay ướt đẫm nước bọt của mình vào quần lót của Tsuyuri.
"Aaaa—"
Với ý tưởng tinh quái là khiến Tsuyuri cảm thấy dễ chịu đến mức sẽ kết thúc tình hình hiện tại mà không cần anh đưa ra câu trả lời thích hợp, anh đã kích thích cô hết mức.
"K-Không! Aaaaaaaa!"
Tsuyuri bị Haruka khống chế từ phía sau và được vuốt ve kỹ lưỡng trong một giờ, cuối cùng Tsuyuri ngất đi vì bị kích thích.
"Mình phải làm gì bây giờ...?"
Mặc dù Haruka nổi tiếng đến mức có thể đã dùng hết vận may trong đời nhưng anh không thể tự mình quyết định mọi việc nên anh hoàn toàn bối rối.
Khi anh đang rời khỏi phòng câu lạc bộ với Tsuyuri đã bất tỉnh trên lưng, anh nghe thấy tiếng nước bắn tung tóe dưới chân mình. Khi cúi xuống kiểm tra, anh nhận thấy trước cửa có hơi ẩm ướt.
Haruka tự hỏi liệu nó có ướt như thế này trước khi họ đến đây không, nhưng anh lại bắt đầu bước đi vì điều đó không thực sự quan trọng.
Haruka đưa Tsuyuri đến bệnh xá.
Anh đặt Tsuyuri lên chiếc giường trống và đắp chăn cho cô.
Anh vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cô, hôn lên trán cô rồi rời khỏi phòng y tế.
★
Haruka đi thẳng về phía Ria khi anh quay lại lớp học.
"Ria."
"? Có chuyện gì vậy Haruka?"
Ria mỉm cười với ánh mắt ngái ngủ khi trả lời Haruka.
"Tớ có chuyện muốn nhờ cậu, tớ cũng cần nói với cậu một chuyện khác, nên hãy đi cùng tớ nào."
Khi Haruka nói điều này, Ria có vẻ ngạc nhiên một lúc.
Nhưng sau đó, cô lại rạng rỡ với nụ cười toe toét trên môi.
"Okay.... Hiểu rồi... Fufufu."
Nói xong, Ria đứng dậy khỏi chỗ ngồi và theo Haruka ra khỏi lớp học.
★
"Cậu ấy lại trốn học nữa...!"
Yunika tức giận khi nhìn chằm chằm vào chỗ ngồi của Haruka, nơi cũng trống trong tiết thứ hai.
★
"Ria, tớ có thể nói vài lời được không?"
Tiết thứ hai đã kết thúc. Yunika quay lại lớp học sau giờ ra chơi và lao tới chỗ Ria.
"C-Chuyện gì vậy? Yunika..."
"Haruka đang lười biếng quá nhiều. Ria nên mắng cậu ấy đi."
"O-Okay. Hiểu rồi."
Ria không khỏi mỉm cười trước khuôn mặt giận dữ của Yunika.
Ria lại nghĩ rằng cô muốn biến tình yêu của người bạn đầu tiên thành hiện thực.
Ria liếc nhìn Tsuyuri phía sau Yunika.
Akito đang quấy rầy Tsuyuri, hỏi cô ấy liệu Haruka có khiến cô ấy dính vào chuyện gì xấu không.
Tsuyuri trả lời, hơi khó chịu, rằng không có chuyện gì xảy ra với cô ấy, nhưng Akito dường như không bị thuyết phục.
(Shirogane-san và Haruka à?)
Khi Ria trốn học với Haruka trước đó, Haruka đã thú nhận với cô mọi chuyện xảy ra khi anh bị [Red Rom] bắt cóc.
Ria rất ngạc nhiên khi nghe về trò chơi tử thần, nhưng cô cũng ngạc nhiên khi biết rằng Haruka và Tsuyuri đã làm tình nhiều lần trong game.
"Thật ngạc nhiên..." (Ria)
"Cậu đang nói về cái gì vậy?" (Yunika)
"Không có gì."
"...Nhân tiện."
"Hửmm?"
"Cậu đã sử dụng quá nhiều sản phẩm chăm sóc hơi thở. Tớ có thể ngửi thấy mùi từ rất xa đó."
Ria mỉm cười đáp lại sau khi nghe những lời của Yunika.
<Eng Note>
Chăm sóc hơi thở (ブレスケア) – chất làm thơm hơi thở dạng viên nang hòa tan trong dạ dày. Nên uống trực tiếp sau khi ăn thức ăn có mùi nồng và uống rượu.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]