Đã vài ngày trôi qua kể từ khi Haruka bị cuốn vào một game tử thần.
Trong thời gian đó, Tsuyuri không liên lạc được. Cả hai đều không có ý định đặc biệt nào đến thăm nhau. Haruka nghĩ rằng cả hai đều cần chút thời gian.
Kể từ khi Haruka trở lại cuộc sống thường ngày, tuy không gặp ác mộng nhưng thỉnh thoảng anh lại có những hồi tưởng đau đớn về thời điểm mình phạm tội giết người. Lý do việc đó không khiến anh bị tổn thương có thể là do tính cởi mở của Haruka.
Có lẽ để phản ứng lại việc sống trong một thế giới tàn khốc, Haruka đang cố gắng lấy lại sự bình yên trong tâm hồn bằng cách tìm kiếm làn da của con người.
"Gần đây em được chiều chuộng quá nhiều rồi, Haru..."
"Không thành vấn đề. Nee-san, đang là kỳ nghỉ hè mà."
Như để thoát khỏi điều gì đó khó chịu, Haruka đang chiều chuộng Yuzurika.
Họ ôm lấy nhau và cảm nhận hơi ấm của nhau, giống như họ đã từng làm trong quá khứ.
Mặc dù Haruka biết rằng việc hôn và seggs với chị gái cùng huyết thống của mình thường được coi là bất thường, nhưng chỉ gần đây anh mới biết rằng ôm và nắm tay chị gái mình theo cách này cũng được coi là một hành động không thể tưởng tượng được và sẽ bị coi là một hành vi vi phạm pháp luật không nên làm vậy.
Tuy nhiên, anh vẫn tiếp tục skinship với cô mà không hề quan tâm đến sự thật này.
"Ria-chan và Miyako-chan sẽ chán em nếu em cứ tiếp tục là siscon."
"Em không thích điều đó, nhưng em cũng không muốn ngừng làm siscon."
"Em lươn lẹo quá đó."
Yuzurika ôm chặt Haruka trong khi cười.
Sau đó, cô hôn Haruka hai hoặc ba lần và vùi mặt vào cổ anh.
Haruka thay đổi tư thế và nằm xuống thảm với Yuzurika trong tay.
Họ thong thả ngắm nhìn bầu trời trống rỗng, chạm vào cơ thể nhau.
"Chiều nay em có hẹn phải không?"
"Vâng. Nhưng đó không phải là một cuộc hẹn hò, em chỉ đi chơi với bạn bè thôi."
"Nhưng đó là một buổi hẹn hò đối với em phải không?"
"Ria và em có một người bạn khác tham gia cùng nữa."
"Chị hiểu rồi."
"Tối nay có thể em về muộn nên hãy tự lo bữa tối nhé."
"Eee, gì cơ? Em sẽ bận rộn với Ria-chan à?"
Cô trêu chọc Haruka với nụ cười tự mãn trên khuôn mặt.
Haruka giữ cánh tay trái của mình và đặt nó vào giữa hai đùi cô rồi tiến lại gần cô hơn.
"Em không có cảm giác tinh tế gì cả."
"Em xin lỗi."
Họ đã có một cuộc trò chuyện bình thường ở một khoảng cách xa xôi, kết nối lỏng lẻo.
Khi họ ngừng nói, Haruka hôn cô để che đậy sự im lặng.
Không giống như Ria, người cố tình tạo ra tiếng động để khơi dậy xu hướng thống trị của Haruka, Yuzurika thích hôn lặng lẽ, điều khó có thể tưởng tượng được từ vẻ ngoài lòe loẹt của cô.
"Nn......"
Hôn Yuzurika khác với hôn Ria hay Miyako.
Mặc dù Haruka chắc chắn nhận ra Yuzurika là người khác giới nhưng hôn cô không hề chán hay xấu hổ. Đó chỉ là một hành động mang lại cho anh cảm giác an toàn tuyệt vời.
Haruka giải thích rằng hôn Yuzurika không chỉ đơn thuần là niềm vui mà còn là một hành động yêu thương.
Những nụ hôn với Yuzurika ngày càng sâu hơn khi họ tiếp tục.
Sự cân bằng vốn nghiêng về tình cảm giờ lại nghiêng về niềm vui.
"Haru...đợi đã......nghẹt thở...."
"Em cảm thấy như mọi chuyện luôn diễn ra như thế này."
"Nó dữ dội hơn bình thường. Nó rất đẹp và tươi mới."
Haruka nhìn vào mắt cô, ngay dưới mũi anh. Yuzurika ướt át và có vẻ mặt buồn bã.
Có vẻ như Haruka đang yêu cầu điều đó một cách mãnh liệt mà không hề nhận ra.
Nguyên nhân chắc chắn là do sự việc gần đây.
Chuyện xảy ra ở thế giới ảo, anh vẫn chưa biết liệu mình có thực sự chết ở thế giới thực hay không, nhưng ở đó anh đã nhận một vết thương rất đau đớn, và anh chắc chắn đang cận kề cái chết.
Có lẽ bản năng sinh sản của anh đã bị kích thích.
Không thể cưỡng lại ham muốn dâng trào của mình, anh cắn vào cổ Yuzurika. Tất nhiên, anh chỉ cắn nhẹ vào cổ Yuzurika, thậm chí không để lại vết cắn.
"Nee-san... em yêu chị."
"Không phải bây giờ! Em sẽ bị trễ cuộc hẹn mất!"
Cô vội vàng ngăn Haruka lại, người đang ngày càng say mê.
Nếu họ tiếp tục như thế này, họ sẽ gây rắc rối cho Ria.
Mặc dù Haruka giữ lời hứa nhưng điều này lại không xảy ra khi có vấn đề xảy ra.
Lấy lại được lý trí, Haruka xấu hổ quay mặt đi.
"....Chị nói đúng, xin lỗi."
Yuzurika, là Yuzurika, thật lòng muốn làm điều đó, nhưng cô kiềm chế và mỉm cười.
Đã lâu rồi cô chưa làm điều gì như thế này nên chỉ cần một yêu cầu nhỏ cũng có thể khiến cô nổi lửa. Cô đè lên phần bụng dưới đang nóng bừng khó chịu của mình và nói với Haruka.
"Tối mai chị rảnh, được chứ?"
"Okay, mai nhé."
Haruka mỉm cười yếu ớt, trao cho cô một nụ hôn nhẹ nhàng, chỉ là một cái hôn nhẹ rồi đứng dậy.
Anh chuẩn bị bữa trưa nhẹ, họ cùng ăn và chuẩn bị cho ngày mới.
Haurka cố định phần tóc mái dài của mình bằng một chiếc kẹp tóc, và gom phần tóc phía sau cũng đã dài ra thành một búi duy nhất và buộc lại bằng một chiếc kẹp tóc.
Anh thay đổi từ bộ đồ ngủ sang thường phục gồm áo phông trắng xám, áo vest đen và quần jean đen, đồng thời đeo chiếc đồng hồ thời trang do Yuzurika tặng.
"Em trai chị, hôm nay em trông ngầu quá."
"Trông chị cũng dễ thương lắm, Nee-san."
"Chị tự hỏi liệu mình có dễ thương không, mọi người thường nói rằng chị xinh đẹp hơn."
"Chị siêu dễ thương đó."
"Eee."
Yuzurika dẫn anh đến cửa trước, Haruka xỏ đôi giày mới toanh vào.
Đó là đôi giày da hơi đắt tiền mà Haruka mua ngay từ cái nhìn đầu tiên từ một quảng cáo ngẫu nhiên.
"Và đừng làm điều đó với Ria-chan nhé? Chị cảm thấy tiếc cho em ấy."
"Ý chị là gì khi nói 'làm điều đó'?"
Haruka không biết cô đang nói về cái gì.
"Miyako-chan lần nào cũng bị đau họng, và thực sự thì em phải làm điều đó một cách có chừng mực..."
"Em chỉ làm bình thường thôi."
"Em cần phải kiểm soát sự bình thường đó."
"Okay, okay... em đi đây."
"Chúc em ngày mới tốt lành."
Haruka đặt tay lên nắm cửa và bước ra ngoài.
Chiếc xe anh gọi tới đã đợi sẵn trong sân.
Ngay khi Haruka ngồi vào ghế trước của xe, nó đã lao đi mà không gây ra tiếng động nào.
Chiếc xe hướng tới đích với tốc độ hàng trăm km/h và đến điểm hẹn sau 20 phút.
Đích đến là Nuclear Zone.
Khi đến quảng trường, Haruka đã gửi một cái bút đánh dấu.
Vì thông tin vị trí của anh đã được chia sẻ với Ria và những người khác nên họ sẽ sớm đến.
Nheo mắt dưới ánh nắng chói chang, Haruka nhìn khung cảnh trải ra trước mắt.
Khung cảnh, điểm nổi bật của Nuclear, luôn ấn tượng.
Những tòa nhà chọc trời cắt thẳng qua bầu trời xanh không mây, vượt ra ngoài tầng nhiệt màu xanh thẳm và tiến vào không gian bên ngoài lấp đầy tầm nhìn của anh.
"HAーRUKAー!"
Khi Haruka nhìn lên bầu trời, anh nghe thấy giọng nói quen thuộc của một cô gái từ xa.
Ise Ria, bạn gái của Haruka, đang lao về phía anh, mái tóc vàng mềm mại của cô tung bay trong gió.
Cô đang mặc bộ trang phục mềm mại thường ngày gồm một chiếc váy cắt may màu xanh lam, một chiếc váy dài màu trắng và một chiếc áo đan len màu be.
Cô nhảy vào anh một cách mạnh mẽ, và anh quay lưng lại đỡ lấy cô.
"Chào buổi sángー, Ria."
"Xin chào, Haruka."
Ria, với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, vẫn bám lấy Haruka ngay cả khi họ đã hạ cánh xuống đất.
"Kyu ~~~ "
Ria ôm chặt Haruka bằng cánh tay của mình trong khi nói to hiệu ứng âm thanh.
Anh nhẹ nhàng ôm lại, mỉm cười với Ria.
"Ở quảng trường đừng quá phấn khích, mọi người đang theo dõi hai người đấy."
Một lúc sau, người bạn Shiono Yunika của họ đến phía sau Ria.
Mái tóc thường được buộc thành hai bím của cô được xõa ra và xõa xuống lưng thành từng đợt. Cô mặc một chiếc áo sơ mi không tay màu đỏ và quần jean cạp trễ màu xanh nước biển. Cái bụng và cái rốn trắng mịn của cô lộ ra giữa áo sơ mi và quần jean. Đôi môi của cô được tô son rực rỡ khiến cô trông trưởng thành hơn bình thường.
Cô bước đến chỗ Ria và Haruka, quan sát những người xung quanh đang trố mắt nhìn cô.
"Tớ thắc mắc ban ngày ban mặt mà hai cậu đang làm gì."
Cô đặt tay lên hông và nói với họ một cách bực tức.
"Chỉ là một cái ôm chào buổi sáng thôi mà."
"Cậu cũng muốn một cái chứ, Yunika?"
Haruka ôm Ria bằng một tay trong khi tay kia với lấy Yunika.
Giọng điệu của Haruka đang đùa giỡn, cả Ria và Yunika đều không coi đó là nghiêm túc.
Tuy nhiên—
"Gyu ~~~~~ "
Yunika bước vào trước khi Haruka kịp nói "đùa thôi" và vòng tay qua người anh và ôm lấy anh.
Cô ôm chặt anh trong khi nói hiệu ứng âm thanh giống như Ria, mặc dù cô rất ngại về điều đó.
Yunika quá sợ hãi khi nhìn thấy vẻ mặt của Haruka. Yunika vùi mặt vào ngực anh và dành vài giây.
"Ehehe, baka~a."
Yunika nhanh chóng rời xa Haruka, tỏ thái độ tinh nghịch như thể đang cố gắng che đậy toàn bộ chuỗi sự việc. Mặt cô đỏ bừng.
Ria và Haruka choáng váng, cô quay mặt đi chỗ khác một cách khó xử.
(Yu-Yunika... Sẽ không ổn đâu, nếu cậu còn đi xa hơn nữa...)
Trong khi Ria đang lo lắng cho Yunika đang ngày càng lún sâu vào đầm lầy thì Haruka tiến về phía trước để thu hẹp khoảng cách giữa anh và Yunika.
Khi Yunika nhận thấy Haruka đang đến gần, cô đã không thể chạy thoát được nữa.
"Kyaaー?!"
Không thể kiềm chế được bản thân, Haruka thô bạo xoa đầu Yunika bằng cả hai tay.
Xoa đầu bạn khác giới chính là bí mật tột cùng của một người đàn ông bị hiểu lầm, sẽ bị ghét không thương tiếc nếu đánh giá sai khoảng cách giữa mình và cô gái.
Mặc dù Haruka hiểu điều này nhưng anh không thể cưỡng lại được.
Anh xoa đầu Yunika như thể đang vuốt ve một con chó ngoan.
"K-Không được, Obi, đừng mà... tóc của tớ, cậu sẽ làm hỏng nó mất...!"
Không có sự phản kháng, không có sức mạnh trong lời nói của cô.
Nhìn chung, Yunika có vẻ không thích điều đó.
"T-Tớ xin lỗi... tại cậu dễ thương quá đi." (Haruka)
"Pipipi, Đây là cảnh sát bắt lỗi! Haruka-san, trừ cậu ba điểm!" (Ria)
"Mặc dù tớ đã mất nhiều công sức để chuẩn bị nó..." (Yunika)
"Của cậu đây, Yunika..." (Ria)
Ria nhanh chóng lấy ra một chiếc lược chải tóc từ trong túi và đưa nó cho Yunika.
Haruka đợi Yunika sửa lại mái tóc của mình xa nhất có thể bằng một chiếc gương cầm tay, và mở miệng ngay khi cô cất chiếc gương đi.
"....Chúng ta hãy quay trở lại đúng hướng và đến đích nhé?"
"Vâng vâng."
Haruka đi trước vài bước và đợi họ.
"Nào đi thôi, Yunika."
"Okay..."
Cô chải tóc ra sau và nhìn chằm chằm vào lưng Haruka với khuôn mặt đỏ bừng.
Yunika nhớ lại hồi cô còn học tiểu học, có một chàng trai nghĩ rằng cô xinh đẹp đã xoa đầu cô.
Trong thời gian đó, cô nói: "Tại sao cậu lại thản nhiên chạm vào tôi như vậy hả?" khi cô gạt tay người đó ra một cách ghê tởm. Thực ra, cô nghĩ điều đó thật kinh tởm.
Nhưng mọi chuyện lại khác khi được Haruka vuốt ve.
Cô cảm thấy thật dễ chịu khi mái tóc của mình được anh làm rối tung lên.
Cô cảm thấy dễ chịu đến mức muốn anh chạm vào cô nhiều hơn.
Yunika cảm thấy xấu hổ, và dù cô không nói ra nhưng cô ước gì chuyện đó sẽ tiếp tục.
Yunika đã trực tiếp biết được cảm giác tuyệt vời như thế nào khi được người mình yêu chạm vào.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]