Quan Kiện thở ra một hơi dài, phức tạp quá, mơ hồ quá, tuy là không phải hoàn toàn vô lý, nhưng nói cho cùng thì cũng được xây dựng trên nền tảng của suy đoán, đầy rẫy những suy luận viễn vông hão huyền, đâu đâu cũng là sơ hở: "Nhưng đừng quên, tôi chỉ có thể cảm nhận được nguy hiểm xảy ra trên người của những người thân thiết, cho nên, nếu ông muốn sử dụng tôi để giao lưu với 3 người chết hoàn toàn xa lạ, chỉ e là sẽ không có hiệu quả gì."
"Rất có lý. Thầy Inamoto cũng đã nghĩ đến điểm này. Lý luận của ông ấy là, trong tiếp xúc thường ngày của cậu, rất quen thuộc với trường năng lượng của người thân, cảm nhận cũng nhạy bén hơn, cho nên một khi tình hình của họ chuyển biến xấu, thì cậu có thể tiếp nhận thông tin một cách rất nhạy cảm. Cho nên chúng tôi cần cậu đích thân tới hiện trường, tiếp xúc với linh hồn của cha tôi và hai người bảo vệ nhiều một chút – tất nhiên là nếu như họ còn tồn tại – quan sát xem có phải là có thể cảm giác được gì không."
"Tôi đọc sách có thấy nói, người Nhật Bản mê tín 'thông linh', 'trận linh thuật', xem ra đều là thật cả?" Quan Kiện hiếu kỳ hỏi.
Yamashita Takeji thành thật nói: "Không hoàn toàn như vậy, chúng tôi rất khách quan thực tế, biết rằng mọi thứ đều chỉ là một giả thiết lớn, rất có thể cậu sẽ không cảm giác được gì cả, chúng tôi sẽ chẳng thu hoạch được gì, nhưng ít ra chúng tôi cũng đã làm hết sức cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-dau-cua-dom-dom/191687/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.