Ban đêm trời có đổ cơn mưa, không khí ướt sũng, mơ hồ có chút hương khí. Ánh nắng sớm màu hoa hồng nhiễm đỏ nửa bầu trời, làn gió khi có khi không phe phẩy, những giọt nước còn đọng lại trên cây từ các cành lá xanh tươi um tùm lăn xuống, vang lên sột soạt, như kiểu còn đang mưa ấy. Tô Thố một mình ngồi ở trên ban công, nhập ngôn ngữ lập trình trên máy tính. Cô vốn không cần viết gấp chương trình này, nhưng nếu đã ngủ không được, không bằng làm chút chuyện gì đó.
Chân trời lộ ra ánh sáng, phút chốc rải khắp mặt đất, nhiệt độ cũng theo đó dâng cao. Thổi ra một hơi, cô nghe thấy tiếng bước chân ở cầu thang.
Cô không quay đầu lại, thanh âm hơi có chút lớn: “ Bữa sáng em đặt ở phòng khách, hâm nóng lên bằng lò vi sóng là có thể ăn được đó.”
Trần Tử Gia ngồi xuống đối diện cô, hai tay đặt trên bàn, một lúc lâu anh cũng không mở miệng, Tô Thố rốt cuộc nhịn không được giương mắt lên nhìn anh. Anh đang mặc đồ thể thao màu lam, lộ cánh tay ra ngoài, dưới ánh nắng màu hoa hồng hơi có chút phản quang.
“Tô Thố, chúng tôi ở trong lòng em, rốt cuộc là gì?” Trần Tử Gia nhìn thấy Tô Thố đang chuyên chú vào chiếc máy tính trước mắt, thiên ngôn vạn ngữ nằm trong bụng, giờ phút này lại không biết vì sao lại hỏi ra câu đó.
Anh nói gì? Tô Thố ngừng ấn bàn phím, chỉ cảm thấy lỗ tai mình hình như nghe nhầm. Trầm mặc một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-cuoi-duong-anh-cho-em/2038018/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.