HứaDiệu Thanh cũng biết vị bác sĩ Phương ấy, cứ ngỡ rằng chuyện vui sẽ thành, nàongờ rốt cuộc vẫn thất bại, lại càng tò mò, cuối cùng không kìm được hỏi: “Vậyrốt cuộc đó là người như thế nào?”.
Lâm Nặcđang xem tạp chí, lơ đãng hỏi: “Ai cơ?”.
“Làngười đàn ông cậu từng đem lòng yêu đấy!”.
Tuyđang là mùa hè nhưng tạp chí Vogue đã bắt đầu giới thiệu xu hướng thời trangthu đông năm nay, Lâm Nặc mê mẩn nhìn nam người mẫu trong tạp chí.
Chẳngphải vì nam người mẫu mà là chiếc áo khoác ấy, kiểu dáng quân phục với hai hàngcúc sẫm màu làm tôn thêm vẻ anh tuấn của người mặc. Cô nhớ đến dáng vẻ khoác áomăng tô nhãn hiệu này năm xưa của Giang Doãn Chính, vô cùng bắt mắt, trong mắtcô thậm chí còn đẹp hơn cả người mẫu nữa.
Dườngnhư anh rất yêu thích hàng hiệu cổ điển của Anh. Có lần, buổi tối cả hai cùngđi ăn cơm, cô vừa xuống xe liền rụt cổ lại miệng xuýt xoa kêu lạnh. Kết quả làhai ngày sau, trên bàn cô xuất hiện một chiếc hộp.
Màu sắcgiản dị nhã nhặn, cô rất thích, quàng chiếc khăn kẻ sọc đi gặp Hứa Tư Tư, khiđó cô ấy đang bước vào giai đoạn ôn tập cho đợt thi nghiên cứu sinh, suốt ngàyvùi đầu trong “đại dương kiến thức”, mặt mày lúc nào cũng ủ rũ. Trái lại LâmNặc tựa như bông hoa tươi đang nở rộ, khoe sắc rạng rỡ.
Hứa TưTư khen ngợi: “Tình yêu thực sự là nguồn dinh dưỡng tuyệt vời nhất, anh bạn họGiang ấy xứng đáng là thợ làm vườn lành nghề”.
Ngữđiệu của cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-cuoi-con-duong/2175024/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.