Editor: Cà Pháo
Beta: Mạc Y Phi
Đầu óc Chúc Cẩn Niên hơi hỗn loạn, dừng bước rồi hỏi: "Vậy rốt cuộc cô ấy đến tư vấn vì mục đích gì? Rõ ràng trong lòng cô ấy đã biết chuyện mình hút ma túy, nên nghĩ đến trí nhớ bất thường của mình rất có thể do ma túy gây tổn thương đến đại não chứ."
Nhiếp Vũ Tranh xoay người nhìn cô rồi nhíu mày: "Đúng vậy, vì sao nhỉ?"
Vốn hi vọng anh nói ra điều gì đó giật gân, ai ngờ anh lại cố tình trêu cô. Chúc Cẩn Niên lườm anh, lại không nhịn được bật cười, chìa tay định đấm anh một cái, nắm đấm còn chưa tới gần cánh tay Nhiếp Vũ Tranh thì đã bị anh nắm lấy, giãy mãi cũng không ra.
"Chúc Cẩn Niên, anh có chuyện muốn nói với em." Anh nhìn cô thật sâu, con ngươi màu đen được bao phủ bởi ánh sáng dịu dàng: "Xoay người sang chỗ khác."
"Có gì mà không thể nói trước mặt em vậy?" Cô hơi căng thẳng, tim đập nhanh hơn nhưng ngoài miệng lại giả vờ không để ý.
Hai tay Nhiếp Vũ Tranh vịn vai cô: "Xoay người đi."
"Được rồi." Cô xua tay, nhanh chóng xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía anh: "Anh nói đi."
Không biết anh muốn nói gì nhưng trong lòng rất mong nghe được mấy câu mà mọi phụ nữ đều thích:
Quẹt thẻ của anh đi.
... À, không đúng, là anh yêu em.
Phía sau, anh cũng rất yên tĩnh, chẳng lẽ... đang chuẩn bị cảm xúc và điều chỉnh tâm lý?
Ừ, cho anh ấy chút thời gian.
Qua rất lâu, anh cũng chẳng nói câu nào.
Chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-chuyen-voi-the-gioi-cua-nguoi/1698525/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.