Editor: Cà Pháo
Beta: Mạc Y Phi
Một buổi sáng nào đó của một tuần sau, ở cổng tòa nhà Nhã Mai nhìn thấy xe của Nhiếp Vũ Tranh khiến Chúc Cẩn Niên hơi kinh ngạc, cô khép lại cổ áo khoác, đung đưa chiếc túi vải đựng sandwich và sữa, rề rà không đi tiếp. Mãi đến khi Nhiếp Vũ Tranh - người ngồi trên ghế lái tự mình mở cửa xuống xe, một tay khoác lên cửa xe, khẽ hất cằm, dùng loại ánh mắt "cô đang lãng phí thời gian của tôi" nhìn Chúc Cẩn Niên thì cô mới nhanh chóng đi qua.
Đẹp trai và cao lớn thì đứng ở đâu cũng giống một đại thần, ép được không khí xung quanh. Khi cô đi đến trước mặt anh đã không khống chế được sự rung động trong lòng.
"Anh... đổi nghề khai hắc (1) rồi à?" Dù vậy, cô vẫn miệng chó không mọc ra ngà voi, cẩn thận vỗ cửa xe: "Đắt lắm à? Đến văn phòng mất bao nhiêu tiền?"
(1) Khai hắc là ngôn ngữ game. Dùng giọng nói hoặc mặt đối mặt để nói chuyện gọi là khai hắc. Khai hắc khá phổ biến trong cái loại trò chơi như 3C, Dota, Liên Minh Huyền Thoại, Vương Gia Vinh Diệu,…
"Muốn tôi mở cửa xe giúp cô à?" Nhiếp Vũ Tranh nhíu mày.
Chúc Cẩn Niên cười, vòng sang bên kia rồi ngồi vào. Sau khi qua hai cột đèn giao thông, Chúc Cẩn Niên hỏi: "Tôi có thể uống sữa trên xe anh không?"
"Bụng rỗng không nên uống sữa."
"Vậy tôi ăn sáng trước nhé?"
"Bụng rỗng không nên ăn sáng." Rõ ràng anh đang cố tranh cãi.
Muốn trò chuyện vui vẻ mà khó khăn quá… Chúc Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-chuyen-voi-the-gioi-cua-nguoi/1698511/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.