Editor: Cà Pháo
Beta: Mạc Y Phi
Đường Bát Quái vẫn sầm uất như trước, radio vang lên tiếng giảm giá ưu đãi không dứt bên tai, hơi nóng và khói bếp của các quầy hàng cá nướng bằng than phả tới trước mặt.
Càng đi xuống càng khó đỗ xe, Nhiếp Vũ Tranh đỗ xe ở ngã rẽ rồi hai người đi bộ. Dọc đường đi, từng gương mặt trẻ tuổi đan xen nhau, tiếng nói cười đến và đi, Chúc Cẩn Niên cảm thấy như mình vừa quay về thời sinh viên.
Ngay đằng trước là bảng hiệu lớn "Lẩu bò Tứ Xuyên", Chúc Cẩn Niên hất cằm: "Chỗ đó."
Nhà hàng lẩu cay hàng đầu này vừa may phù hợp với yêu cầu "100 tệ/người" của cô, hồi còn đi học, đến đây một chuyến đã coi như rất xa xỉ, sau khi đi làm, mức giá này chỉ tính là bình thường nhưng cô lại ít khi tới nữa.
Lan Khiết Phỉ từng nói: "Con người ấy mà, ti tiện lắm." Chúc Cẩn Niên lại càng hiểu rõ: "Điều này giống như tâm lý của người đàn ông khi theo đuổi nữ thần, càng khó có được càng yêu thích, tuy nhiên một khi đã theo đuổi được rồi thì sẽ biến thành loại cơm trắng có thể ăn mỗi ngày."
Kẻ ngốc như Lan Khiết Phỉ lại cảm thấy, sẽ luôn có một người đàn ông ngay cả khi đã theo đuổi bạn được rồi vẫn còn xem bạn như ẩm thực Kaiseki (1),suốt đời khó ăn được mấy lần.
(1) Kaiseki Ryori (懐石料理) là tên gọi của một bữa ăn truyền thống được coi là tinh tế và phức tạp nhất trong nghệ thuật ẩm thực Nhật Bản. Đây thường là một bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-chuyen-voi-the-gioi-cua-nguoi/1698498/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.