Editor: Cà Pháo 
Beta: Mạc Y Phi 
Một lần nữa ngồi vào trong chiếc xe thương vụ, Chúc Cẩn Niên vẫn chọn hàng ghế sau, Thẩm Tử Bình và Nhiếp Vũ Tranh ngồi trên hai ghế đơn, nữ cảnh sát phụ trách chụp ảnh bằng chứng ở phòng kỹ thuật tên Vân San thì ngồi cạnh cô. 
"Tiểu Chúc là… sinh viên khóa nào?" Thẩm Tử Bình bắt đầu nói chuyện. 
Chúc Cẩn Niên nói năm mình tốt nghiệp, anh ta vuốt tóc ra sau, dường như đang suy nghĩ, một lát sau mới lắc đầu cười: "Nhỏ hơn chúng ta nhiều khóa như vậy… có từng bị đề thi của Vũ Tranh gây khó dễ không?" 
Anh ta không nhắc tới còn tốt, vừa nhắc tới, Lâm Duệ, Trần Dục và Chúc Cẩn Niên đều cảm thấy rất xấu hổ. Tuy nhiên, từ một khía cạnh khác, điều này lại nói rõ rằng sau khi Nhiếp Vũ Tranh tiếp quản công việc ra đề môn tâm lý học thì mọi người đều biết anh đã từng "ra tay tàn nhẫn" với sinh viên. 
Trong lòng Chúc Cẩn Niên thầm cảm thấy thoải mái. 
Lúc này, Nhiếp Vũ Tranh chợt cười mỉa: "Bất kỳ ai có IQ, EQ cao và ngày thường còn nghiêm túc nghe giảng sẽ không đến mức trong lúc kiểm tra bị đề thi của tôi gây khó dễ." 
Chúc Cẩn Niên hiểu, ý của anh là IQ lẫn EQ của cô đều khá thấp và bình thường còn không nghiêm túc nghe giảng, tập trung học tập. Đối với việc này, cô khinh thường bĩu môi, nghĩ đến lúc trước mình đã mắng anh không ít lần thì tâm lý âm thầm cân bằng lại. 
Đến gần trường trung học số 12, mấy chiếc xe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-chuyen-voi-the-gioi-cua-nguoi/1698485/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.