Mấy ngày sau tôi vẫn không dám liên hệ với Bộ Phàm.
Tôi vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng?
Tuy là nói như vậy, nhưng cuối cùng tôi vẫn đi tìm anh ta…
Không phải là tôi ghét bỏ anh ta, nhưng mà anh ta không thể chủ động tìm tôi một lần sao?
Người ta chủ động rất mệt đó biết không? Ít nhất thì tôi vẫn là người tốt nga! Anh ta làm vậy tôi thật khó xử mà.
Điện thoại di động của tôi vẫn luôn giữ số điện thoại của anh ta, vẫn chưa từng gọi thử, tôi hiện tại rất muốn ấn gọi thử…
Bớt giỡn đi, tôi đây là đi cưỡng ép người ta mà, phải cần anh ta chủ động sao?
Bộ Phàm: “Sao cậu có số điện thoại của tôi?”
Tôi: “Cháu tôi đưa.”
Tôi đương nhiên không thể nói đây là của lão ba nhà anh đưa cho tôi, tôi không thể bại lộ thân phận được.
Bộ Phàm: “Tôi không đưa cho nhóc con đó số này.”
Oát đờ phắc???
Ông chủ à, ông muốn giết tôi sao?
Não tôi bắt đầu quay tròn 120 độ…
À, xin lỗi nha, tôi không cẩn thận nhấn nhầm số, vừa vặn lại là anh?
Chúng ta thực có duyên…
Ha ha ha.
Bầu không khí trong nháy mắt lạnh xuống, tôi giống như một diễn viên vô dụng vậy, càng diễn càng phản đam.
Tất cả đều tại nam chính quá thông minh thôi mà…
Hiện giờ tôi chỉ muốn nói: Đạo diễn, hộp cơm hôm nay của tôi phải có hai cái đùi gà nha, cảm ơn.
Bộ Phàm: “Cậu nợ tôi một lời giải thích, bây giờ nhanh chóng đi theo tôi uống rượu.”
Trực giác nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-chac-anh-khong-tin-toi-cung-la-thang-nam/1214256/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.