Cô giáo thực tập trong tà áo dài trắng bước vào, bao giờ cũng dành cho ba mươi sáu học trò dưới kia một nụ cười rạng rỡ. Cái nắng trên miệng cô không khiến người ta cảm thấy oi bức như tiết trời tháng tư lúc này, nó dịu dàng và hồn nhiên đến lạ.
Đây là tiết Ngữ văn thứ hai Thủy Tiên giảng dạy ở lớp mười hai Toán trường phổ thông chuyên tỉnh, mặc dù thế cả cô và trò vẫn rất nhập tâm. Văn học mà nói với cô chính là nguồn dinh dưỡng tâm hồn trong cuộc sống, là những đóa hoa rực rỡ cô hết mực nâng niu để truyền đạt cho học trò.
Thủy Tiên thêm lần nữa nở một nụ cười, trước khi vào bài học liền cất lên giọng nói nhẹ nhàng nhất.
“ Tôi muốn các bạn suy ngẫm câu hỏi này, nếu tình yêu là một vật thể, nó sẽ mang màu gì?”
Lớp học đang yên tĩnh bỗng chốc đã xôn xao, học trò hết thích thú nhìn nhau lại quay lên nhìn cô giáo. Một số cùng im lặng, chỉ có vài ý kiến được nêu lên, nhưng chủ yếu ai cũng vẽ ra cho mình một tình yêu với sắc màu rực rỡ. Có cậu bạn còn nghịch ngợm hơn, thẳng thắn phát biểu một câu : “Tình yêu là bảy sắc cầu vồng?”
Hôm nay học bài “Sóng” của Xuân Quỳnh, đúng là thơ tình chính gốc rồi đấy. Nhưng mà Thủy Tiên lại đưa ra một câu hỏi hết sức nhạy cảm và trừu tượng so với những cái đầu vốn chỉ tinh tường mấy hàng số Toán học cao siêu, thành ra học trò chẳng biết trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-buon-dep-nhat/3264117/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.