Ngày thứ hai ở đất Sài thành.
Mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ. Nhi đi tổng cộng 5 địa điểm để nộp đơn xinviệc. Giờ thứ cô cần làm chỉ là ngồi qua ngày đợi kết quả. Từ hôm đó thì ngày nào cô cũng thường xuyên kiểm tra điện thoại và email. Hãy cứ 10phút là cô bật màn hình điện thoại lên. Mặc dù biết phải cần có thờigian để người ta xem xét hồ sơ nhưng cô vẫn cứ nôn nao cả lên, cứ bậttắt bật tắt màn hình trong vô thức.
Rồi vận may cũng đến với Nhi. Sau một tuần thì đã có email gửi tới. Họ bảorất ấn tượng về hồ sơ của cô, muốn dành cho cô một buổi phỏng vấn vàođầu tuần. Cô đọc xong email thì hét lớn lên thật sảng khoái. Sau đó côbật nhạc với mức âm lượng to nhất rồi vừa rống theo lời bài hát vừa nhảy quằng quại như một con lăng quăng. Nhi coi như cô đang đứng trên sànnhảy mà thoải mái thể hiện không cần biết trời đất gì cả. “Ầm ầm ầm!” –có tiếng đập cửa mạnh ở ngoài. “Cái con điên kia! 12 giờ trưa mà màykhông tính cho ai nghỉ ngơi hả? Có bị chạm dây không?“. Nghe thấy tiếngrủa ngoài kia thì Nhi lập tức vội vặn nhỏ âm lượng lại.
- Cháu xin lỗi ạ! – Nhi đứng gần cửa nói vọng ra ngoài.
- Đồ điên khùng! – Có tiếng gắt gỏng rủa lại. “Có ngày tao báo lên phường cho mày khỏi ở đây nha con.”
- Cháu xin lỗi! Cháu xin lỗi ạ! – Nhi rối rít đáp. Rồi cũng không aitrả lời cô. Chắc là người ta đi mất rồi. Không biết có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-ay-co-nang/122701/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.