- Không cần đâu, em tự đưa Gia Bảo đến trường là được rồi – Ngân Hằng lắc đầu từ chối đến nghị đưa hai chị em đến trường của Quang Khải. Cô thật sự e ngại đến lời đàm tiếu của mọi người trong công ty, mặc dù rằng ai cũng biết cô và Quang Khải có mối qua lại với nhau, nhưng Ngân Hằng và Quang Khải luôn giữ khoảng cách nhất định. Bây giờ nếu cùng đến chỗ làm buổi sáng, e là mọi người sẽ hiểu lầm đêm qua giữa bọn họ có chuyện gì. Nhưng Ngân Hằng không muốn nói rõ ra, cô không muốn Quang Khải không vui, nên cố mĩm cười nhẹ nhàng khuyên – Anh mau về nhà tắm rửa thay quần áo đi cho thoải mái, hôm nay chẳng phải anh còn phải đi gặp khách hàng à.– Thôi được, vậy anh đi trước nha. Hẹn gặp em ở công ty – Quang Khải gật đầu rồi đáp.– Tạm biệt. Gia Bảo tạm biệt anh Khải đi.– Tạm biệt anh Khải – Gia Bảo quẩy tay chào tạm biệt với Quang Khải, anh cũng chào lại rồi chạy xe đi.Ngân Hằng nhìn theo bóng dáng Quang Khải chạy đi mà khẽ thở dài. Đang định dắt tay Gia Bảo đi vào torng nhà lấy xe thì Ngân Hằng chợt khựng lại, giống như một luồng điện xẹt ngang người cô gây tê dại, khắp người run lên, bàn tay nắm tay Gia Bảo siết chặt khiến thằng bé bị đau nhăn mặt mếu máo nói:– Chị ơi em đau.Ngân Hằng bỏ tay Gia Bảo ra, cô cảm thấy cổ họng khô khốc, tim như ngừng đập, khó thở vô cùng, mặt cũng tái lại, cô quay đầu nhìn lại bóng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-ay-co-anh/2857954/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.