Giang Trạm nhận cuộc gọi từ Giang Tiêu Tiêu vào buổi tối.
“Sao thế, chơi chán rồi muốn về à?”
Anh vừa mở văn kiện trên tay, vừa nói với người ở đầu bên kia.
“Ai bảo, em còn muốn ở thêm một thời gian nữa mới về.”
Giang Trạm khẽ cười.
“À, hôm qua Tiêu Bân gọi cho em bảo rằng anh họ em đã có đối tượng rồi, có thật không vậy? Không thể nào.”
Giang Trạm trầm mặc: “Chưa hẳn là thế, anh đang theo đuổi cô ấy.”
“Ôi, em đã nói mà.. Hả? Anh theo đuổi người ta á?!!”
“Ừ.”
Đầu bên kia, Giang Tiêu Tiêu đang nằm dưới tán ô che nắng bỗng ngồi bật dậy.
“Anh theo đuổi bao lâu rồi? Từ khi ở thành phố Z à? Không thể nào, anh vừa mới về đã có đối tượng, không phải là anh…”
“Người đó em biết, chỗ phòng tranh chúng ta từng đến.”
Giang Tiêu Tiêu ngạc nhiên trong giây lát, nhớ lại dáng vẻ xa cách của Lâm Kiều.
“Ớ? Thì ra anh có mục đích nha, anh có làm được không, em thấy…cái chị Lâm đó rất lạnh lùng.”
Nghe cô em họ nói như yeutruyen.net thế, trong đầu Giang Trạm lại nhớ tới dáng vẻ hờ hững của Lâm Kiều sáng nay, dù anh nhiệt tình như thế dường như cũng không thể đánh động cô chút nào.
“Anh không biết cửa hàng mà em dẫn anh đi là của cô ấy, trùng hợp thôi.”
“Được rồi, lãng tử quay đầu còn quý hơn vàng, anh cố lên nhé, có cần em mang ít đồ về để anh tặng người ta không. Hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-dung-nguoc-chieu-anh-sang/2446268/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.