Giang Trạm bị những lời này của cô chọc cho bật cười. Anh liền lôi kéo cô.
“Bên ngoài lạnh lắm, giờ cứ vào trong xe trước đã, chúng ta nói chuyện.”
Lâm Kiều ngồi vào ghế phụ, mông còn chưa nóng ghế đã bị người bên cạnh kéo qua, đôi môi nóng bỏng dán lên môi cô.
“Giang Trạm ——!”
Cô duỗi tay đẩy anh, nghiêng mặt né tránh lại bị anh bắt được, rướn toàn bộ thân mình áp xuống, bàn tay vững chắc đặt phía sau gáy giữ chặt lấy đầu cô.
“Đã lâu rồi anh không được hôn em, Lâm Kiều à.”
Hơi thở của anh phủ bên tai cô, âm thanh trầm thấp nỉ non như thể vô cùng ấm ức tủi thân.
“Anh bảo nói chuyện mà……”
Cô quay đầu lại nhìn vào mắt anh.
Giang Trạm nhìn đôi mắt sáng ngời của cô, hơi cúi đầu hôn lên môi cô, lướt qua khóe môi, dịu dàng tinh tế chạm nhẹ một cái.
“Thơm quá.” Anh cười.
Trái tim cô chợt lỡ nhịp.
Đột nhiên Lâm Kiều cảm giác thân thể mình đang nóng dần lên, cô dựa đầu vào vai anh, giơ tay đấm anh một cái.
Khốn kiếp!
Ai mà biết được mới nãy thôi người này còn ra vẻ thành thành thật thật ở trước mặt mẹ cô, nhưng vừa bước chân ra khỏi cửa đã lật mặt nhanh như vậy.
Nắm tay của cô đánh lên người anh như gãi ngứa, Giang Trạm khẽ hôn lỗ tai đã đỏ ửng, nhấm nháp từ vành tai đến dái tai, hô hấp nóng rực phun lên màng nhĩ.
Lâm Kiều cảm thấy mình sắp điên rồi, cô có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch, thân thể cũng trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-dung-nguoc-chieu-anh-sang/2446238/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.