“Kiều Kiều?”
Anh ta khẽ gọi tên cô, muốn nghe cô trả lời.
Lâm Kiều nhìn anh ta, ánh mắt ấy vô cùng cố chấp, thậm chí còn có chút điên cuồng.
“Không đâu.”
“Vậy tại sao cậu lại làm những chuyện ấy với anh ta?”
Câu trả lời của cô chẳng hề khiến anh ta thoải mái hơn chút nào, hình ảnh hai người ôm hôn quấn quýt nhau cứ lởn vởn trước mắt khiến anh ta có chết cũng không thể nào quên được.
“Còn phải vì cái gì nữa? Đừng hỏi tại sao, mấy chuyện như thế này bản thân tự hiểu là được rồi, cần gì phải có lý do.”
“Nhưng mà cậu từng nói —”
“Tớ cũng không biết nữa, chỉ là tớ không thấy khó chịu khi ở gần anh ấy.”
Cô nói thẳng ra với anh ta mà chẳng hề giấu diếm, đây là suy nghĩ thật trong lòng cô.
“Đối với tớ mà nói, tình yêu và tình dục luôn phân biệt rạch ròi với nhau.”
Để cốc sữa bò nóng sang một bên, cô vẫn chưa quen uống ngọt như thế này.
“Hình như cậu đã thay đổi rồi.”
Tay Lâm Kiều đang cầm cọ vẽ chợt dừng lại.
Cô ngẩng đầu nhìn Trần Thừa.
Trần Thừa cũng nhìn cô. Có vẻ như thật sự cô đã có chút thay đổi, nhưng cũng lại chẳng có gì đổi thay, vẫn đôi lông mày thanh tú, khuôn mặt xinh đẹp ấy, cặp mắt kia vẫn luôn lạnh nhạt như vậy, không suy chuyển, hệt như dòng sông băng.
Hoặc có lẽ, cô ấy vẫn luôn là như vậy, chỉ có điều anh ta chưa từng thật sự hiểu thấu cô mà thôi.
“Tớ vẫn thế, chỉ có cậu đã khác trước thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-dung-nguoc-chieu-anh-sang/2446234/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.