Xe đang chạy ổn định trên đường.
Lâm Kiều có chút mơ màng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, không nhịn được mệt mỏi ngáp mấy cái.
Giang Trạm nghiêng đầu nhìn cô, cảm thấy hơi buồn cười.
“Buồn ngủ hả?”
“Ừm.”
Cô chớp mắt mấy cái, phía trước là đèn đỏ nên xe dừng lại.
“Ngủ một lát trước nhé?”
Lâm Kiều gật đầu nhắm mắt lại.
Giang Trạm nhìn gò má đang thả lỏng của cô, ngón tay khẽ gõ lên vô lăng.
Thời gian đếm ngược của đèn đỏ kết thúc, một hàng xe phía sau bấm còi inh ỏi mới khiến anh bừng tỉnh.
Không biết cô đã ngủ bao lâu, đầu óc mê man. Mãi cho đến khi chiếc xe dừng lại, người bên cạnh tiến lại gần cởi dây an toàn cho cô.
“Ưm……Đến rồi à?”
Nhìn gương mặt phóng đại trước mắt, Lâm Kiều mới đưa tay dụi dụi mắt.
“Chúc anh ngủ ngon, đi đường cẩn thận nhé.”
Cô vừa định lấy túi bước xuống xe thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng cười trầm thấp ở phía sau.
Lâm Kiều sửng sốt, lúc này mới phát hiện nơi này không phải tiểu khu nhà mình.
Cô quay đầu nhìn Giang Trạm, há hốc miệng, nhưng lại thấy anh tiến đến nắm lấy tay mình.
Anh nhìn vào mắt cô, khẽ nói.
“Nhà anh.”
Lâm Kiều ngây người nhìn anh, hồi lâu sau mới hiểu anh có ý gì.
Anh tiến một bước về phía cô, rủ mắt nhìn cô.
“Đi vào chứ?”
Lâm Kiều ngẩng đầu nhìn anh, không nói gì.
Giang Trạm kéo tay cô đi về phía trước, cô liền đi theo phía sau, không từ chối.
“Cạch ——”
Tiếng mở cửa vang lên lanh lảnh.
Cô đứng trước cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-dung-nguoc-chieu-anh-sang/2446211/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.