-Đối mặt-
Theo trí nhớ của mình, Tiêu Duệ đã tìm thấy nhà của Lâm Kiều.
Trước kia anh đã từng tới đây vài lần nên vẫn còn nhớ rõ số căn hộ.
Anh sửa sang lại quần áo một chút rồi đưa tay lên nhấn chuông cửa.
Bà Lâm bước tới mở cửa, khi bà nhìn thấy người đàn ông trước mắt thì ngây người và có chút nghi hoặc.
“Chào bác gái, cháu là bạn của Lâm Kiều, trước kia cháu đã từng đến nhà mình rồi, không biết bác còn nhớ cháu không?”
“À…Đúng, đúng, cháu là…”
Nhớ cái con khỉ, tuổi tôi sắp chầu ông bà tới nơi rồi làm sao còn nhớ được nhiều mặt người nữa.
Tiêu Duệ cũng không để ý, khẽ mỉm cười.
“Cháu là Tiêu Duệ, bạn học cùng lớp cấp ba với Lâm Kiều, trước đây cháu đã từng tới đây để học nhóm.”
Nghe anh nói vậy, bà Lâm mới nhớ mang máng, trước kia Lâm Kiều thường rất ít khi đưa bạn học về nhà, bạn học nam thì càng hiếm, bà chỉ biết có mỗi Trần Thừa.
Nghĩ như vậy thì cậu con trai này hình như trước đây quả thật đã tới vài lần.
“Ồ ồ, bác nhớ ra rồi, ôi cháu xem tuổi bác đã lớn như này rồi nên không thể nhớ rõ được, cháu mau vào đi.”
Tiêu Duệ mang theo một ít hoa quả và rượu rồi bước vào nhà.
“Lần sau tới chơi không cần mang quà cáp như thế này đâu, tốn kém vậy làm gì.”
Bà Lâm rót cho anh một cốc nước.
“Đã nhiều năm vậy rồi bác không gặp cháu, cháu chuyển đi nơi khác sao?”
“Cháu đi du học nước ngoài, năm nay vừa mới trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-dung-nguoc-chieu-anh-sang/2446186/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.