Tiêu Duệ nhìn Lâm Kiều một lúc lâu, qua một lúc lâu không biết nói gì.
Anh ta muốn hỏi, cần ở đây là ý gì.
“Anh đi đi.”
Cô hạ lệnh đuổi khách.
Tiêu Duệ đứng bất động, anh không quên câu Giang Trạm đã nói trước khi rời đi, đêm nay anh ta sẽ lại tới tìm cô.
“Anh lo cho em.”
Lo lắng về điều gì, lo lắng cho cô?
Lâm Kiều ngẩng đầu nhìn anh ta, cảm thấy có chút buồn cười.
Không cần thiết.
Điều nên làm và không nên làm, cô và Giang Trạm đều đã làm hết rồi, không có gì phải lo lắng cả.
Huống chi anh ta ở đây sẽ chỉ làm mâu thuẫn trở nên gay gắt.
Cô không muốn.
“Đi đi, đây là việc của em với anh ấy, anh ở đây cũng sẽ không làm mọi việc tốt hơn.”
Cô nói đúng.
Tiêu Duệ biết.
Nhưng chân anh như cắm rễ tại đấy, anh không muốn Lâm Kiều ở một chỗ với Giang Trạm.
Thấy anh vẫn bất động, cô nhìn anh, ánh mắt ấy đầy sự mệt mỏi khiến anh ta khó chịu.
“Đừng ép em, em thật sự không thở nổi, cho em không gian đi…”
Buông lỏng bàn tay nãy giờ vẫn siết chặt, anh ta nhìn cô thật sâu, sau đó xoay người bước ra ngoài.
Sau khi Tiếu Duệ rời đi, Lâm Kiều cũng không có tâm trạng làm việc, cô ngồi trên ghế cả buổi chiều, buổi tối ăn vội vàng, sau đó chờ Giang Trạm đến.
Cô tắm rửa xong dựa vào cửa sổ từ tầng hai, có thể nhìn rõ khung cảnh tầng dưới.
Dùng nicotine ngăn lại sự chán nản muộn phiền, thuốc lá trên tay cứ hút hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-dung-nguoc-chieu-anh-sang/2446182/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.