Nhâm Nhiễm theo Gia Thông đến Quảng Châu, trên đường đi, anh tắt máy, giữ im lặng không trả lời bất kỳ câu hỏi nào của cô. Có vẻ như anh đang buồn bực điều gì, tựa hẳn người ra sau nhắm mắt nghỉ ngơi, trông rấtmệt mỏi, điều này khiến Nhâm Nhiễm thấp thỏm không nguôi.
Từ Thẩm Quyến đến Quảng Châu chỉ khoảng 100 cây số, chưa đầy haitiếng họ đã tới nơi. Quảng Châu náo nhiệt và phức tạp hơn Thẩm Quyếnnhiều, những con phố chật hẹp, những tòa nhà cao chọc trời, cả dòngngười qua lại không ngớt.
Chung cư Gia Thông thuê đặt tại vị trí khá tốt, nằm trong khu dân cưcao cấp bên dòng sông Chu Giang. Vừa bước vào nhà, Nhâm Nhiễm bất ngờ,hít mũi: “Mùi gì vậy?”
Anh không nấu ăn trong nhà, chỉ thuê giúp việc thời vụ đến quét dọnhai lần trong tuần. Vẫn chưa đến ngày, phòng ốc giữ nguyên trạng như lúc anh đi khỏi, thật ra cũng không đến nỗi bừa bộn. Chỉ là phòng kháchngổn ngang thùng rượu Whisky, rượu vang và bia. Trên bàn còn có chairượu được uống một nửa, bên cạnh có một chiếc ly thủy tinh còn sót lạivài giọt rượu. Căn phòng lại được đóng kín nên mùi chua của men rượu đãchiếm trọn không gian trong phòng.
Gia Thông mở cửa sổ cho thoáng khí, “Anh nói về quy tắc sống chung trước.”
Từ “sống chung” khiến Nhâm Nhiễm đỏ mặt, còn cộng thêm quy tắc nữa, cô ngơ ngác nhìn anh, thái độ anh vẫn như nửa đùa nửa thật.
“Thực ra rất đơn giản. Anh không thích người khác can thiệp vàochuyện của anh. Bất kể trong công việc hay cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-den-ruc-ro/2175294/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.