Đêm hè trên đường phố Thẩm Quyến, gió biển thổi vào đất liền mát rười rượi, Kỳ Gia Thông đã nhuốm men say, đi bộ về khách sạn cách đó khôngxa, trên đường, đích thực anh đang suy nghĩ, mình nên làm gì.
Từ lần đầu tiên ôm chầm Nhâm Nhiễm, chứng kiến cảnh cô khóc đến longtrời lở đất trong vòng tay của mình, anh đã nảy sinh một tình cảm rấtphức tạp, vừa thương xót, vừa bất nhẫn.
Công việc của anh là phân tích xu hướng thị trường, nhưng không hềthích phân tích cặn kẽ tình cảm của mình, trong cách đối xử giữa nam nữ, anh bằng lòng hành động theo bản năng nhiều hơn.
Nhưng đối mặt với Nhâm Nhiễm, anh không thể không kiềm chế bản năng của mình.
Chẳng lẽ lại cư xử với nhau như cái đêm ở khách sạn Đế Cảnh thành phố Z sao? Anh cười đau khổ.
Cô bé còn trẻ như vậy, với gương mặt thanh thoát, trong sáng, tínhcách ngây thơ, nhiệt tình, đôi mắt trong vắt long lanh, đôi môi và cơthể đều rất mềm mại, toàn thân lan tỏa nét đẹp thật quyến rũ. Anh luônkiềm chế dục vọng của mình làm một thằng đàn ông vô hại. Cùng một bé gái chơi trò chơi ôm ấp, hôn hít, đối với anh, đương nhiên, không phải lúcnào cũng thú vị.
Cách khung cửa kính của đại sảnh, Gia Thông trông thấy phục vụ ra mởcửa xe, Nhâm Nhiễm bước ra, cô mặc chiếc áo sơ mi màu cam in hình congấu hoạt hình trước ngực, đeo chiếc ba lô to đùng, trên tay còn xáchthêm một túi xách nữa, tóc cột cao, không biết có phải do đi đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-den-ruc-ro/2175286/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.