Nhâm Nhiễm trở về kí túc xá, cô không muốn ăn tối chỉ buồn bã nằmtrên giường, đeo tai nghe nghe nhạc. Gia Tuấn gọi điện rủ cô đi ănchung, bảo là chia tay với các anh chị tốt nghiệp lớp trên, cô hoàn toàn không có tâm trạng, “Đi chỉ tổ làm người khác mất hứng, em không điđâu, anh cũng đừng uống say bí tỉ rồi về nhà.”
Dường như sinh viên năm nhất là khát khao về nhà hơn hết, bạn nữ cùng phòng đều đã về quê, kí túc xá im phăng phắc. Trời tối dần, chỉ thỉnhthoảng có vài tiếng bước chân vọng từ hành lang, rất thích hợp nghỉngơi, thư giãn.
Nhâm Nhiễm cảm thấy tâm trạng mình nặng trĩu đến nhạc nhẹ vang bêntai cũng cảm thấy nhức nhối. Cô cáu kỉnh bỏ tai nghe ra, xoay người chồm về bàn lấy tiểu thuyết “Xa rời đám đông huyên náo” đọc lại.
Tiểu thuyết xuất bản năm 1982 được thiết kế rất đơn giản, bìa ngoàimàu xanh nhợt in dáng cô gái cưỡi ngựa rời xa, bên trong là chân dungcủa tác giả Thomas Hardy. Ông có bộ râu dài, nét mặt nghiêm khắc khôngđoán được tuổi, trông ông không giống một nhà văn mà giống một vị thầnhơn.
Sau khi mẹ chết, đây không phải là lần đầu Nhâm Nhiễm đọc quyển sáchnày, cô đọc hết mục lục rồi lật sang chương một với tiêu đề: “Bàn vềngười nông dân Oak – Một chuyện nhỏ”. Đoạn đầu tiên đập vào mắt:
– Lúc nông dân Oak mỉm cười, hai góc miệng toẹt ra kéo dài đến vànhtai, hai mắt híp lại như một đường chỉ, nếp nhăn khóe mắt cũng kéo dàihơn, giống như ánh sáng tỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-den-ruc-ro/2175262/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.