Nhâm Nhiễm chạy vội vào kí túc xá, lúc này sắp đến giờ đóng cổng. Xưa nay cô luôn tuân theo quy định chưa về trễ bao giờ, nếu bị cấm cửa thìphải năn nỉ cô quản lý nổi tiếng khó tính.
Nào ngờ Gia Tuấn đợi cô ngay trước cổng.
“Em đi đâu với hắn?” – giọng nói anh đầy ác ý.
Nhâm Nhiễm không khỏi cảm thấy tội lỗi: “Không đi đâu, chỉ đến một quán cà phê uống cốc cà phê.”
“Sau đó?”
“Sau đó… ăn mấy miếng bánh kẹp.”
Gia Tuấn tức giận khi Nhâm Nhiễm có ý né tránh: “Trong quán bar thìnói là tình cờ gặp nhau, em chuẩn bị giải thích thế nào khi uống cà phêcùng hắn.”
Nhâm Nhiễm bối rối, “Giải thích gì chứ. Sau khi anh đi, bạn của anhđều bỏ mặc em, coi em như không khí. Em không ở đó được nữa nên đành vềtrước. Em gặp anh ta ngay trước cổng rồi cùng đi uống cà phê, sau đó anh ta đưa em về, đơn giản chỉ vậy thôi.”
“Nhâm Nhiễm, em biết hắn là ai mà?”
Vẫn là ánh đèn mờ ảo, Nhâm Nhiễm chỉ thấy anh giận tím người, mắtđang phun lửa, cô chưa bao giờ thấy anh giận dữ như vậy, khiến cô khôngkhỏi lo lắng, cô hạ giọng:
“Anh kể em nghe rồi mà, anh ta là con riêng của cha anh…”
“Đủ rồi.” Gia Tuấn nạt lớn, ngắt ngang lời cô: “Em chỉ gặp hắn có một lần mà dám lên xe của hắn, em thật to gan!”
Lúc này, các sinh viên về muộn khác cũng lần lượt bước vào kí túc xá và tò mò nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-anh-den-ruc-ro/2175252/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.