"Bạn học, chỗ bên cạnh cậu này có ai ngồi không?"
Lee Jeno ngẩng đầu nhìn người nọ, ánh sáng mãnh liệt khiến anh hơi nheo mắt.
Người đang nói di chuyển sang trái một chút để cản bớt cái nắng hạ gay gắt.
Lee Jeno nhìn thấy rõ ràng, và anh nhận ra cậu.
Lee Donghyuck của khoa âm nhạc, rất nổi tiếng nhờ khả năng ca hát của mình, dấu ấn của cậu là trên mặt có ba nốt ruồi nhỏ.
"Không có ai, cậu ngồi đi."
"Cảm ơn."
Lee Jeno không hiểu làm thế nào mà khoa kiến trúc có thể học cùng giáo dục phổ thông với khoa âm nhạc.
Lee Donghyuck nghe giảng được một lúc thì bắt đầu ngủ gà ngủ gật, cuối cùng thì cũng gục xuống bàn mà ngủ luôn.
Vốn là phần đầu phía sau của cậu hướng về Lee Jeno, nhưng do bên kia quá sáng, trong lúc ngủ vô thức quay đầu lại.
Trên đầu mũi có chút mồ hôi, có lẽ là do quá nóng.
Ma xui quỷ khiến thế nào mà Lee Jeno cầm lấy trong tay một tập giấy nháp, rồi quạt cho Lee Donghyuck.
Na Jaemin đang ngồi ở bên kia sợ ngây người, đây là Lee Jeno, nam thần cao lãnh của khoa Kiến trúc sao? Cậu ta đang làm gì cái gì vậy? Không phải cậu ta đang quạt cho Lee Donghyuck đấy chứ? Là tôi mù rồi sao?
Anh vẫn quạt cho đến khi Lee Donghyuck tỉnh ngủ, lúc Lee Donghyuck mở mắt anh còn không có thời gian để kịp buông tay xuống.
Lee Donghyuck đã phản ứng một cách thông minh với những gì anh đang làm.
Cậu ngượng ngùng đỏ mặt, "Cảm ơn nha, bạn học."
"Tên tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nohyuck-ngay-ha-giet-chet-cat-canh/224853/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.