“ Úc, Naraku có thể cho ta xin quá giang đoạn đường được không? Ta có chứng mù đường… lại quên mang theo tiền… nên ~ ha hả ha hả ~ ” Lucas cười tủm tỉm, đi đến chỗ Naraku đang ẩn núp.
“ Nhiều chuyện.” Naraku liếc mắt qua nhìn Lucas, lạnh rên hộc ra hai chữ.
Rồi dẫn đầu, quay đi.
Rõ ràng không nhận được câu trả lời nào từ Naraku, nhưng Lucas lại biết. Tên này, cũng rõ ràng… Naraku cũng không mở miệng ra từ chối cậu a.
Vù vù vù ~
Là lũ Độc trùng của Naraku.
“ Lên.”
Hơi mang chút không kiên nhẫn Naraku trừng mắt Lucas nói.
“ Đến đây ~”
Lon ton chạy lại Lucas, bị Naraku không chút do dự… dùng chân nhện… gắp lên… như gắp thú bông.
Rồi buông ra Lucas phía sau Naraku anh.
‘ Đúng là kẻ này chỉ ăn mềm, không ăn cứng. Dù miệng độc, lại không kiên nhẫn… nhưng cũng không đến nỗi tệ.’
Ngáp một tiếng buồn ngủ.
Lucas lại chui vào Phí Phí lông trắng của Naraku… mà chợp mắt một tí.
“ Ấm thiệt ~… chừng nào đến chỗ thi đấu đại hội, thì làm ơn kêu một tiếng… khò khè khò khè ~”
Chép miệng một cái, Lucas lăn lộn một cái góc độ thoải mái trong đám lông trắng của Naraku… mà ngủ mất.
Naraku “...”
Hảo tưởng quăng tên này, từ đây xuống dưới a ~
Chưa đến 1000m… chắc cũng không chết được…
m u nghĩ một hồi Naraku, liếc Lucas khóe miệng… nước miếng… sắp nhiễu xuống.
Trên trán xuất hiện ngã tư đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noblesse-che-tao-con-roi-than/2235440/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.